Cô Dâu Ma Cà Rồng
-
Chương 4
*
Lúc này, ở trường...
" Ủa sao con Mận mấy hôm nay đi học vậy?"
" Chắc lại đi dụ dỗ hoàng tử nhà nào rồi "
" Nó có gì hay mà mọi người mê nó thế?"
" Ai biết được loại thấp hèn đấy đã dở trò gì?"
" Bỉ ổi "
" Ế... Bạch Hàn thiếu gia kìa "
" Bạch Hàn thiếu gia "
Bạch Hàn lạnh lùng đi qua lũ con gái đó không nói một lời nào... Cậu đi vào thư viện chỗ hai người gặp nhau. Ánh mắt đầy suy tư.
" Rốt cuộc cô đã đi đâu. Nếu cô không chịu xuất hiện thì bổn thiếu gia đành bắt cô về thôi. Nô lệ của tôi..."
Bạch Hàn đi thẳng ra ngoài lên xe lái đi mất...
" Ơ không phải trong giờ học sao? Cậu ấy đi đâu rồi "
" Chuyện gì vậy?"
Ai cũng xôn xao về chuyện của Hàn. Không biết đã có chuyện gì khiến Bạch Hàn thiếu gia tức giận như vậy.
Lúc này Bạch Dương cũng chẳng đỡ hơn là bao. Ánh mắt đầy giận dữ. Cậu ngồi trong phòng riêng tay để lên chán suy tư.
Cốc cốc... một nữ sinh xinh xắn bước vào. Cô từ từ tiến tới chỗ Bạch Dương.
" Bạch Dương thiếu gia. Cậu gọi tôi có chuyện gì?"
" Là cô sao? Nhìn cũng được chứ. Cô sẵn sàng chưa?"
" Rồi! Vì thiếu gia tôi nguyện chết"
Nói rồi cô gái tiến đến chỗ Bạch Dương vòng tay ôm lên cổ.
Hai mắt nhắm lại...
Bạch Dương nhe răng nanh sắc nhọn cà lên cổ cô...
Cô gái buồn cố nhìn cười. Đang say mộng với hoàng tử bỗng
PHẬT...
" Á..."
" Ực... "
Bất chợt Bạch Dương đẩy cô gái ngã ngửa ra sau rồi đưa tay lên lau miệng.
" Máu chán quá... Loại này mà cũng đến đây! Biến đi "
Bạch Dương vô cùng tức giận.
Cô gái kia run sợ một tay đang ôm vào cổ một tay chống xuống đất... Vết cắn khiến cô đau không nhúc nhích được. Chỉ biết nhắm chặt hai mắt lại. Máu chảy ra...
" Thiếu... gia... đau quá..."
" Vậy mà cũng nói sẽ vì ta làm tất cả! Mới ngần đó mà không chịu nổi. Sao trở thành vợ ma cà rồng đây "
" Tôi..."
Cô gái ngã xuống... bất tỉnh
Bạch Dương đưa tay lên miệng. Ánh mắt suy nghĩ.
" Dương Tiểu Mận. Nhất định tôi phải có được cô. Đến lúc đó tôi sẽ biến cô thành vợ của Bạch Dương này..."
Lúc này, ở trường...
" Ủa sao con Mận mấy hôm nay đi học vậy?"
" Chắc lại đi dụ dỗ hoàng tử nhà nào rồi "
" Nó có gì hay mà mọi người mê nó thế?"
" Ai biết được loại thấp hèn đấy đã dở trò gì?"
" Bỉ ổi "
" Ế... Bạch Hàn thiếu gia kìa "
" Bạch Hàn thiếu gia "
Bạch Hàn lạnh lùng đi qua lũ con gái đó không nói một lời nào... Cậu đi vào thư viện chỗ hai người gặp nhau. Ánh mắt đầy suy tư.
" Rốt cuộc cô đã đi đâu. Nếu cô không chịu xuất hiện thì bổn thiếu gia đành bắt cô về thôi. Nô lệ của tôi..."
Bạch Hàn đi thẳng ra ngoài lên xe lái đi mất...
" Ơ không phải trong giờ học sao? Cậu ấy đi đâu rồi "
" Chuyện gì vậy?"
Ai cũng xôn xao về chuyện của Hàn. Không biết đã có chuyện gì khiến Bạch Hàn thiếu gia tức giận như vậy.
Lúc này Bạch Dương cũng chẳng đỡ hơn là bao. Ánh mắt đầy giận dữ. Cậu ngồi trong phòng riêng tay để lên chán suy tư.
Cốc cốc... một nữ sinh xinh xắn bước vào. Cô từ từ tiến tới chỗ Bạch Dương.
" Bạch Dương thiếu gia. Cậu gọi tôi có chuyện gì?"
" Là cô sao? Nhìn cũng được chứ. Cô sẵn sàng chưa?"
" Rồi! Vì thiếu gia tôi nguyện chết"
Nói rồi cô gái tiến đến chỗ Bạch Dương vòng tay ôm lên cổ.
Hai mắt nhắm lại...
Bạch Dương nhe răng nanh sắc nhọn cà lên cổ cô...
Cô gái buồn cố nhìn cười. Đang say mộng với hoàng tử bỗng
PHẬT...
" Á..."
" Ực... "
Bất chợt Bạch Dương đẩy cô gái ngã ngửa ra sau rồi đưa tay lên lau miệng.
" Máu chán quá... Loại này mà cũng đến đây! Biến đi "
Bạch Dương vô cùng tức giận.
Cô gái kia run sợ một tay đang ôm vào cổ một tay chống xuống đất... Vết cắn khiến cô đau không nhúc nhích được. Chỉ biết nhắm chặt hai mắt lại. Máu chảy ra...
" Thiếu... gia... đau quá..."
" Vậy mà cũng nói sẽ vì ta làm tất cả! Mới ngần đó mà không chịu nổi. Sao trở thành vợ ma cà rồng đây "
" Tôi..."
Cô gái ngã xuống... bất tỉnh
Bạch Dương đưa tay lên miệng. Ánh mắt suy nghĩ.
" Dương Tiểu Mận. Nhất định tôi phải có được cô. Đến lúc đó tôi sẽ biến cô thành vợ của Bạch Dương này..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook