Gia Minh ngậm lấy một bên căng tròn, bên còn lại được tay anh liên tục “ cưng chiều”. Uyển Chi nằm dưới thân anh có chút thụ động, tay chân cảm thấy rất dư thừa, chốc chốc lại có cảm giác hơi đau nhức ở đầu ngực.

“ Gia Minh đừng cắn.”

Nghe được tên mình phát ra từ miệng của cô, Gia Minh càng thêm hưng phấn, anh hôn vào môi cô thể hiện sự tán thưởng, đôi tay tiếp tục đi xuống phía dưới, kéo quần của cô xuống.

Đảo Nhi sợ hãi đẩy anh ra, tuy đã dùng hết sức nhưng Gia Minh chẳng có chút nào xê dịch, nhanh chóng đổi cách, Đảo Nhi đánh thùm thụp vào ngực anh, nhưng Gia Minh vẫn mặc kệ, anh tiếp tục hôn khắp người cô, kéo chiếc quần nhỏ ra ngoài, Gia Minh đưa tay vào trong.

Đảo Nhi cảm thấy được sự khác biệt trong cơ thể, bên dưới ngứa ngáy khó chịu, cơ thể liên tục phát sinh phản ứng, ngón tay của Gia Minh liên tục ra vào làm cô khó chịu.

“ Anh ra ngoài.”

Ngón chân co quắp lại, cả người không nhịn được mà thu lại, cảm giác này thật sự rất khó tả.


Gia Minh rất hài lòng trước biểu hiện của cô, cảm nhận được cơ thể người bên dưới đã sẵn sàng cho những bước tiếp theo, anh thu ngón tay của mình lại, đặt vật đó ở vị trí thích hợp rồi bắt đầu thúc hông, hai tay của Đảo Nhi vô thức ôm lấy vòng ngực của anh tạo nên một hình ảnh hết sức đẹp.

Bên dưới liên tục ra vào, trải qua cơn đau đớn, cảm giác sung sướng bắt đầu ập đến, tuy không muốn nhưng Đảo Nhi không thể kiểm soát được âm thanh mà mình phát ra.

“ Ưm… a… Gia Minh… chậm thôi.”

Mỗi lần cô nhắc đến tên mình là một lần Gia Minh cảm thấy sung sướng, anh không nhịn được mà thúc hông mạnh hơn, cảm giác như cơ thể có một luồng điện đang chạy dọc khắp cơ thể vậy.

Trải qua cơn kích tình, Gia Minh nằm bên cạnh Đảo Nhi quan sát biểu cảm của cô, đúng là rất thú vị.

Thật ra ban nãy anh có nhìn thấy Đảo Nhi và Viên Hân nói chuyện thông qua cửa sổ của phòng, tuy không biết họ đã nói gì nhưng dựa vào biểu cảm của Viên Hân anh đoán cô vợ nhỏ của anh đã chọc tức cô gái kia.

Xem ra Đảo Nhi mạnh mẽ hơn anh nghĩ, không lo cô bị người nhà của anh bắt nạt.

Hôm nay sẽ có một bữa tiệc tối, Gia Minh là khách mời, từ buổi chiều hai vợ chồng son đã bắt đầu chuẩn bị, Gia Minh vẫn trung thành với phong cách vest quen thuộc, Đảo Nhi lựa chọn một bộ váy không quá phô trương, nhẹ nhàng vừa đủ.

Gia Minh đã chuẩn bị người makeup cho Đảo Nhi, cô ngồi im chờ đợi người này trang điểm cho mình.

Sau những thao tác chuyên nghiệp, người này nhìn Đảo Nhi sau đó tấm tắc khen ngợi:

“ Thiếu phu nhân người đúng là quá đẹp.”

Đảo Nhi chỉ mỉm cười, cô nhìn mình trong gương tóc đã được búi gọn để lộ gương mặt với những đường nét thanh tú.


Thật ra những gì người này khen không phải để nịn Đảo Nhi, thật sự cô có nét đẹp rất sắc sảo, những năm còn ngồi trên ghế nhà trường cô đều được phong là hoa khôi.

Gia Minh và Đảo Nhi đến địa điểm được hẹn, đó là một nhà hàng nằm ở trung tâm thành phố, vì tính chất của buổi tiệc nên hôm nay họ không tự lái xe mà đi bằng xe của Nghiêm Gia.

Gia Minh là người bước xuống trước, anh đưa tay nắm lấy tay Đảo Nhi dìu cô xuống, Đảo Nhi cũng rất hợp tác cô biết đây không phải là nơi để vạch áo cho người xem lưng, xung quanh đây có rất nhiều máy quay chỉ cần sơ suất một chút là ngày mai gương mặt của cô sẽ xuất hiện đầy trên báo.

Cả hai bước vào trong, tiếng máy ảnh tích tách vẫn liên tục phát ra, những cánh nhà báo đương nhiên biết đối phương là đại thiếu gia của Nghiêm gia, hiện tại đang tiếp quản tập đoàn Nghiêm thị, thông tin về anh trên mạng không có quá nhiều, nếu hôm nay có có được hình ảnh của anh và vợ thì đó nhất định là một tin hot.

Đến khi vào hẳn bên trong nhà hàng thì mới thoát được những cánh nhà báo kia, Đảo Nhi quan sát một lượt, những người ở đây đều là những doanh nhân giàu có cô thường thấy trên báo, xem ra bữa tiệc này rất đặc biệt.

Gia Minh đưa cho cô một ly nước ép còn bản thân anh cầm lấy ly rượu, Đảo Nhi im lặng đi theo anh, rất nhiều người đến gần họ nói chuyện, Gia Minh cũng chỉ nhàn nhạt đáp lời theo phép lịch sự, anh thật sự không thích tiệc tùng cho lắm.

Tiếp hết người này đến người khác, Đảo Nhi đứng nãy giờ có chút đau chân, dù sao cô cũng đang mang một đôi cao gót, đứng nhiều không thoải mái chút nào.

Nhưng Đảo Nhi vẫn im lặng, dù sao bây giờ cô cũng đang là vợ Gia Minh, ít nhất cũng phải để cho anh mặt mũi.

“ Xin lỗi tôi có điện thoại.”


Gia Minh nắm lấy tay cô rời đi, Đảo Nhi cũng ngoan ngoãn đi theo sau cô, đến chiếc ghế gần đó anh dừng lại.

“ Cô ngồi đây đi, tôi nghe điện thoại.”

Gia Minh đi đến một góc cách đó không xa nghe máy, ở khoảng cách này cô không thể nghe được Gia Minh đang nói gì, chỉ thấy sau khi bắt máy lên Gia Minh nói một câu rồi lại ngắt máy.

...****************...

MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương