Chủ Mẫu Cao Môn Xuyên Thành Nữ Phụ Hào Môn
-
Chương 45:
Cuộc sống hào môn có sức hấp dẫn quá lớn đối với người bình thường, một miếng dưa này phải ăn mất vài ngày, cứ như vậy ăn mãi đến ngày 17, cư dân mạng mới tính là tiêu hóa xong.
Nhưng vừa tiêu hóa xong một miếng, miếng tiếp theo lại theo sát.
Ngày 17, bữa tiệc của Yến gia sẽ được tổ chức lúc 7:30 tối tại khách sạn Tư Lệ Tạp sang trọng nhất thành phố Bắc Kinh.
Bây giờ là 2 giờ chiều.
Chiếc váy đắt tiền do người giúp việc mang vào, bày đầy phòng.
Cố Tuyết Nghi liếc mắt nhìn sơ qua, cũng không hài lòng.
Nữ giúp việc lải nhải không ngớt giới thiệu, món này xuất phát từ tay nhà thiết kế nào, món kia có bao nhiêu tiền ..
Nhưng trong mắt Cố Tuyết Nghi, đều có vẻ rẻ tiền.
Mà cô cũng không thể mặc đồ cổ trang để tham dự.
Thư ký Trần mặc âu phục màu lam đậm, ăn mặc chỉnh tề, giờ phút này đứng ở cửa, nhìn về phía Cố Tuyết Nghi trong cửa, không khỏi lên tiếng hỏi: "Phu nhân không nhìn trúng cái gì hợp mắt sao?"
"Ừm." Cố Tuyết Nghi xoay người lại.
Cố Tuyết Nghi đã sắp hoàn toàn thích ứng với thế giới này, tri thức mà cô nắm giữ càng ngày càng phong phú, có lẽ chỉ có một ít đồ vật tương đối vắng vẻ mới có thể làm khó được cô.
Đột nhiên cô kéo ra một cái gì đó từ bộ nhớ của mình.
"Trực tiếp mời một đội tạo hình đi."
Trần Vu Cẩn nhíu mày, trong lòng tự nhủ thật tốt, cuối cùng ngài cũng không tự tay ra trận mà lăn lộn.
"Theo ý của ngài." Trần Vu Cẩn nói xong, lập tức gọi điện thoại.
Yến Văn Xu bay về nước suốt đêm.
Người đại diện của Tưởng Mộng đội mũ lưỡi trai đi đón người.
Yến Văn Xu từ sân bay đi ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta, quan sát chừng năm phút đồng hồ.
Người đại diện bị cô ấy nhìn chằm chằm đến nỗi mồ hôi lạnh đều chảy ra, cả người đều không được tự nhiên, không được tự nhiên mà nói một câu: "Yến tiểu thư, chúng ta…”
"Lên xe trước." Lúc này Yến Văn Xu mới dời ánh mắt ra, nhưng không ngồi xe bảo mẫu do người đại diện chuẩn bị, mà là ngồi xe do mình gọi.
Nửa tiếng sau, Yến Văn Xu gặp Tưởng Mộng.
Lúc này đã là hai giờ rưỡi chiều.
"Cô muốn đi đến bữa tiệc của Yến gia?" Giọng điệu của Yến Văn Xu châm chọc, không chút lưu tình. Rõ ràng là nói Tưởng Mộng không xứng đi đến bữa tiệc của Yến gia.
Biểu tình của Tưởng Mộng cứng đờ, thiếu chút nữa cơ mặt đã không chống đỡ nổi một nụ cười.
"Đúng vậy … Dù sao cũng phải giải quyết chuyện này, không phải sao? Ngài về nước, không phải cũng là vì chuyện này sao?"
Yến Văn Xu lạnh lùng nói: "Vậy thì đi thôi."
Tưởng Mộng thở phào nhẹ nhõm.
Người đại diện đã âm thầm tìm cho cô ta một đội tạo hình tốt, chỉ chờ hôm nay đi tham gia bữa tiệc của Yến gia, lại một lần nữa diễm áp Cố Tuyết Nghi, rửa sạch những bình luận chửi rủa khinh bỉ cô ta trên Weibo.
Người đại diện quay lại, gọi điện thoại.
Nhưng một lát sau lại cứng mặt trở về: "Bên kia phòng làm việc X,...... Không nhận đơn đặt hàng. Bọn họ ưu tiên nhận đơn của Kỷ Minh Minh.”
Sắc mặt Tưởng Mộng đại biến: "Kỷ Minh Minh cũng muốn đi dự tiệc tối của Yến gia? Cô ta cũng xứng?"
Người đại diện thầm nghĩ không phải tất cả đều không "xứng" sao?
Tưởng Mộng cắn môi, nhìn về phía Yến Văn Xu.
Yến Văn Xu không kiên nhẫn nói: "Sẽ không phải là cô định trông cậy muốn tôi giúp cô chứ?"
Yến Văn Xu mang danh tiếng của Yến gia, là danh viện tiểu thư nổi tiếng cả trong và ngoài nước, đương nhiên cô ấy có thể mời được đội ngũ tốt hơn ... Thậm chí nói không chừng ngay cả đội ngũ đỉnh cấp cũng có thể mời được.
Nhưng thái độ của Yến Văn Xu lại dội một chậu nước lạnh vào Tưởng Mộng.
Trong lòng Tưởng Mộng lo lắng, không ngờ thời điểm như vậy còn thua Cố Tuyết Nghi, chỉ có thể gọi điện thoại cho Tào Gia Diệp...
Chớp mắt đã đến 6 giờ chiều.
Cố Tuyết Nghi vừa mới làm xong tạo hình, cô chậm rãi mở mắt ra, trước tiên bảo nữ giúp việc bưng đồ ăn tới. Chậm rãi dùng hết đồ ăn nhẹ, hoa quả, lại uống một chén trà nóng, sau đó mới đứng dậy chuẩn bị đi đến khách sạn.
Ekip tạo hình ở một bên nhìn sững sờ.
Bọn họ phục vụ minh tinh lưu lượng hàng đầu, phục vụ ảnh đế ảnh hậu của các liên hoan phim khác nhau, đương nhiên cũng phục vụ các phu nhân tiểu thư hào môn...
Trong những người này, có ngũ quan tinh xảo dung mạo mỹ, có khí chất phong tình xuất chúng, có người mang theo khí phách phu nhân hào môn đè người một đầu ...
Nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua có phu nhân hào môn nào lại có thể đem những thứ này tập trung trên cả người.
Nhưng vừa tiêu hóa xong một miếng, miếng tiếp theo lại theo sát.
Ngày 17, bữa tiệc của Yến gia sẽ được tổ chức lúc 7:30 tối tại khách sạn Tư Lệ Tạp sang trọng nhất thành phố Bắc Kinh.
Bây giờ là 2 giờ chiều.
Chiếc váy đắt tiền do người giúp việc mang vào, bày đầy phòng.
Cố Tuyết Nghi liếc mắt nhìn sơ qua, cũng không hài lòng.
Nữ giúp việc lải nhải không ngớt giới thiệu, món này xuất phát từ tay nhà thiết kế nào, món kia có bao nhiêu tiền ..
Nhưng trong mắt Cố Tuyết Nghi, đều có vẻ rẻ tiền.
Mà cô cũng không thể mặc đồ cổ trang để tham dự.
Thư ký Trần mặc âu phục màu lam đậm, ăn mặc chỉnh tề, giờ phút này đứng ở cửa, nhìn về phía Cố Tuyết Nghi trong cửa, không khỏi lên tiếng hỏi: "Phu nhân không nhìn trúng cái gì hợp mắt sao?"
"Ừm." Cố Tuyết Nghi xoay người lại.
Cố Tuyết Nghi đã sắp hoàn toàn thích ứng với thế giới này, tri thức mà cô nắm giữ càng ngày càng phong phú, có lẽ chỉ có một ít đồ vật tương đối vắng vẻ mới có thể làm khó được cô.
Đột nhiên cô kéo ra một cái gì đó từ bộ nhớ của mình.
"Trực tiếp mời một đội tạo hình đi."
Trần Vu Cẩn nhíu mày, trong lòng tự nhủ thật tốt, cuối cùng ngài cũng không tự tay ra trận mà lăn lộn.
"Theo ý của ngài." Trần Vu Cẩn nói xong, lập tức gọi điện thoại.
Yến Văn Xu bay về nước suốt đêm.
Người đại diện của Tưởng Mộng đội mũ lưỡi trai đi đón người.
Yến Văn Xu từ sân bay đi ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta, quan sát chừng năm phút đồng hồ.
Người đại diện bị cô ấy nhìn chằm chằm đến nỗi mồ hôi lạnh đều chảy ra, cả người đều không được tự nhiên, không được tự nhiên mà nói một câu: "Yến tiểu thư, chúng ta…”
"Lên xe trước." Lúc này Yến Văn Xu mới dời ánh mắt ra, nhưng không ngồi xe bảo mẫu do người đại diện chuẩn bị, mà là ngồi xe do mình gọi.
Nửa tiếng sau, Yến Văn Xu gặp Tưởng Mộng.
Lúc này đã là hai giờ rưỡi chiều.
"Cô muốn đi đến bữa tiệc của Yến gia?" Giọng điệu của Yến Văn Xu châm chọc, không chút lưu tình. Rõ ràng là nói Tưởng Mộng không xứng đi đến bữa tiệc của Yến gia.
Biểu tình của Tưởng Mộng cứng đờ, thiếu chút nữa cơ mặt đã không chống đỡ nổi một nụ cười.
"Đúng vậy … Dù sao cũng phải giải quyết chuyện này, không phải sao? Ngài về nước, không phải cũng là vì chuyện này sao?"
Yến Văn Xu lạnh lùng nói: "Vậy thì đi thôi."
Tưởng Mộng thở phào nhẹ nhõm.
Người đại diện đã âm thầm tìm cho cô ta một đội tạo hình tốt, chỉ chờ hôm nay đi tham gia bữa tiệc của Yến gia, lại một lần nữa diễm áp Cố Tuyết Nghi, rửa sạch những bình luận chửi rủa khinh bỉ cô ta trên Weibo.
Người đại diện quay lại, gọi điện thoại.
Nhưng một lát sau lại cứng mặt trở về: "Bên kia phòng làm việc X,...... Không nhận đơn đặt hàng. Bọn họ ưu tiên nhận đơn của Kỷ Minh Minh.”
Sắc mặt Tưởng Mộng đại biến: "Kỷ Minh Minh cũng muốn đi dự tiệc tối của Yến gia? Cô ta cũng xứng?"
Người đại diện thầm nghĩ không phải tất cả đều không "xứng" sao?
Tưởng Mộng cắn môi, nhìn về phía Yến Văn Xu.
Yến Văn Xu không kiên nhẫn nói: "Sẽ không phải là cô định trông cậy muốn tôi giúp cô chứ?"
Yến Văn Xu mang danh tiếng của Yến gia, là danh viện tiểu thư nổi tiếng cả trong và ngoài nước, đương nhiên cô ấy có thể mời được đội ngũ tốt hơn ... Thậm chí nói không chừng ngay cả đội ngũ đỉnh cấp cũng có thể mời được.
Nhưng thái độ của Yến Văn Xu lại dội một chậu nước lạnh vào Tưởng Mộng.
Trong lòng Tưởng Mộng lo lắng, không ngờ thời điểm như vậy còn thua Cố Tuyết Nghi, chỉ có thể gọi điện thoại cho Tào Gia Diệp...
Chớp mắt đã đến 6 giờ chiều.
Cố Tuyết Nghi vừa mới làm xong tạo hình, cô chậm rãi mở mắt ra, trước tiên bảo nữ giúp việc bưng đồ ăn tới. Chậm rãi dùng hết đồ ăn nhẹ, hoa quả, lại uống một chén trà nóng, sau đó mới đứng dậy chuẩn bị đi đến khách sạn.
Ekip tạo hình ở một bên nhìn sững sờ.
Bọn họ phục vụ minh tinh lưu lượng hàng đầu, phục vụ ảnh đế ảnh hậu của các liên hoan phim khác nhau, đương nhiên cũng phục vụ các phu nhân tiểu thư hào môn...
Trong những người này, có ngũ quan tinh xảo dung mạo mỹ, có khí chất phong tình xuất chúng, có người mang theo khí phách phu nhân hào môn đè người một đầu ...
Nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua có phu nhân hào môn nào lại có thể đem những thứ này tập trung trên cả người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook