Chủ Mẫu Cao Môn Xuyên Thành Nữ Phụ Hào Môn
-
Chương 30:
Dường như lại là một ngày gian nan, không biết bất kỳ ý nghĩa tồn tại nào.
Yến Văn Gia đè xuống nôn nóng trong lòng, nhắm mắt lại.
Mà Cố Tuyết Nghi thật sự bị quỷ nhập thân đang ngồi ở trong phòng ngủ, dựa theo trí nhớ cùng tin tức đọc được trên mạng, chậm rãi chăm sóc làn da của mình.
Không rườm rà như thời đại của cô, nhưng hiệu quả hơn.
Chờ làm xong những thứ này, cô lại chậm rãi thưởng thức bữa tối cùng với hoa quả sau bữa ăn, lại tắm nước nóng một lần nữa, lúc này mới đi ngủ.
Chiếc váy nhỏ mua từ trung tâm thương mại kia, Cố Tuyết Nghi cũng không có vứt đi, mà treo vào tủ quần áo.
Cho dù có giàu có đến đâu, cũng không nên tạo thành thói quen lãng phí không cần thiết.
Người Yến gia cũng đã không còn non nớt, bọn họ dưỡng thành tính tình như ngày hôm nay, đương nhiên không phải công lao ngày một ngày hai. Để sửa chữa, không phải là một ngày là có thể làm xong. Trước tiên phải làm từng thứ một...
Cái gì Yến Triều, Yến Văn Bách, Yến Văn Gia ... Một loạt tên đều chậm rãi lui ra khỏi đầu Cố Tuyết Nghi, cô ngủ một giấc ngon lành.
Ngày hôm sau, Cố Tuyết Nghi cũng giống như lúc trước, rời giường, rửa mặt, ăn bữa sáng kiểu Trung Quốc.
Biệt thự cực kỳ yên tĩnh.
"Tứ thiếu đi học rồi."
"Nhị thiếu … Nhị thiếu còn chưa có động tĩnh." Có lẽ là sợ Cố Tuyết Nghi làm bậy, nữ giúp việc vội vàng bổ sung thêm một câu: "Thời điểm nhị thiếu nghỉ ngơi không cho bất luận kẻ nào quấy rầy, cho nên buổi sáng hẳn là sẽ không xuống."
"Ừm, tôi biết rồi." Cố Tuyết Nghi thản nhiên đáp một tiếng.
Nữ giúp việc cẩn thận nhìn sắc mặt của cô, xác nhận vài lần, thế nhưng Cố Tuyết Nghi thật sự không có tức giận, lúc này mới yên tâm bỏ đi.
Ước chừng là bởi vì lúc trước Giang Nhị tới cửa, Cố Tuyết Nghi vẫn có thể bình tĩnh ứng xử, Yến gia không bị náo loạn. Cho dù biết được Giản Xương Minh sắp tới, trên dưới Yến gia cũng đều vận chuyển một cách có trật tự...
Không đợi đến buổi chiều, Giản Xương Minh còn chưa tới, ngược lại vợ chồng Cố Học Dân đã tới cửa trước.
Cố Tuyết Nghi muốn biết thêm thông tin nên quay đầu hỏi người giúp việc: "Lần trước bọn họ đến Yến gia, là khi nào?"
Người giúp việc ngây dại.
Một lúc lâu sau, cô ấy mới gian nan lên tiếng: "Hình như, hình như là năm ngoái, ngày mà cô và tiên sinh kết hôn?"
Cố Tuyết Nghi: ...
Cũng thật là đủ lâu.
Lúc trước Giang Nhị tới cửa, cũng không thấy bọn họ gọi điện thoại tới, càng không thấy người đến thăm.
Bây giờ rõ ràng là vì ...
Vì Giản Xương Minh?
Trong trí nhớ của nguyên chủ, quan hệ giữa cô ấy và ba mẹ không tệ, dù sao cô ấy có thể cùng Yến Triều kết hôn, vợ chồng Cố Học Dân đã xuất ra khí lực lớn, đặt cược lớn.
Mà năm xưa, vì có thể gả con gái vào gia đình có địa vị cao hơn trong xã hội thượng lưu, vợ chồng Cố Học Dân cũng tiêu tiền trên người nguyên chủ không ít lần.
Chỉ tiếc, chỉ dùng tiền tài để đạt được lợi ích, nguyên chủ là loại mặt hàng gì ... Vừa xem liền biết.
Nghĩ cũng biết, vợ chồng Cố Học Dân không khá hơn là bao.
Trước mắt Cố Tuyết Nghi cũng không muốn dây dưa nhiều với những chuyện khác ngoài Yến gia, cô cũng không sợ hãi chuyện bị chỉ trích chút nào...
"Tiếp tục chống đỡ đi." Cố Tuyết Nghi nói.
"A?" Nữ giúp việc sửng sốt một chút, nói chuyện đều lắp bắp: "Ngăn cản, ngăn cản?"
Ánh mắt nữ giúp việc tiếp xúc với sắc mặt của Cố Tuyết Nghi, lúc này mới ý thức được không phải là cô đang nói đùa.
"Nhưng mà, nếu như bọn họ vẫn không đi..."
"Vậy để cho bọn họ chờ ở ngoài cửa." Xem ai không thể chịu đựng được trước.
"Nếu như bên ngoài chỉ trích Yến gia mà nói..."
"Tính cách của tôi điêu ngoa cổ quái, tính tình nóng nảy, làm ra chuyện như vậy không phải rất bình thường sao?”
Cố Tuyết Nghi bình tĩnh hỏi ngược lại.
"..." Có chút đạo lý.
Nữ giúp việc nhìn bộ dáng khí định thần nhàn của cô, đột nhiên sinh ra cảm giác giống như đã trải qua một đời.
Nếu không phải như vậy, làm sao phu nhân có thể giống như đã thay đổi thành một người khác?
Cô không thèm để ý đến sự đánh giá của người ngoài đối với mình, cứ nói ra những lời như vậy từ trong miệng.
Nhưng càng như vậy, càng làm cho người ta khó có thể đem những từ vựng tiêu cực này có liên quan với cô.
Từ sau khi Cố Tuyết Nghi và Yến Triều kết hôn, vợ chồng Cố Học Dân vẫn luôn muốn nhận được chỗ tốt từ Yến gia.
Đúng vậy, là có người nể mặt Yến gia, cũng không cần Yến gia đánh tiếng chào hỏi, đã tự động cung cấp cho bọn họ một ít lợi ích… Nhưng rất nhanh, bọn họ không hưởng được loại lợi ích này.
Hơn nữa, những loại lợi ích khác, bọn họ cũng không được một chút nào.
Nhưng làm sao vợ chồng Cố Học Dân có thể cam tâm?
Bọn họ chờ đợi, đợi đến bây giờ, kết quả Yến Triều mất tích.
Mắt thấy nước cờ này là đi sai, có thể Yến gia sẽ phải xuống dốc ..... Giản Xương Minh là bạn tốt của Yến Triều, lại tự mình tới cửa chào hỏi. Có phải nói rõ, chuyện của Yến Triều đã có chuyển biến hay không? Càng có lẽ, bọn họ còn có thể nhân cơ hội này mà kết giao với Giản Xương Minh!
Yến Văn Gia đè xuống nôn nóng trong lòng, nhắm mắt lại.
Mà Cố Tuyết Nghi thật sự bị quỷ nhập thân đang ngồi ở trong phòng ngủ, dựa theo trí nhớ cùng tin tức đọc được trên mạng, chậm rãi chăm sóc làn da của mình.
Không rườm rà như thời đại của cô, nhưng hiệu quả hơn.
Chờ làm xong những thứ này, cô lại chậm rãi thưởng thức bữa tối cùng với hoa quả sau bữa ăn, lại tắm nước nóng một lần nữa, lúc này mới đi ngủ.
Chiếc váy nhỏ mua từ trung tâm thương mại kia, Cố Tuyết Nghi cũng không có vứt đi, mà treo vào tủ quần áo.
Cho dù có giàu có đến đâu, cũng không nên tạo thành thói quen lãng phí không cần thiết.
Người Yến gia cũng đã không còn non nớt, bọn họ dưỡng thành tính tình như ngày hôm nay, đương nhiên không phải công lao ngày một ngày hai. Để sửa chữa, không phải là một ngày là có thể làm xong. Trước tiên phải làm từng thứ một...
Cái gì Yến Triều, Yến Văn Bách, Yến Văn Gia ... Một loạt tên đều chậm rãi lui ra khỏi đầu Cố Tuyết Nghi, cô ngủ một giấc ngon lành.
Ngày hôm sau, Cố Tuyết Nghi cũng giống như lúc trước, rời giường, rửa mặt, ăn bữa sáng kiểu Trung Quốc.
Biệt thự cực kỳ yên tĩnh.
"Tứ thiếu đi học rồi."
"Nhị thiếu … Nhị thiếu còn chưa có động tĩnh." Có lẽ là sợ Cố Tuyết Nghi làm bậy, nữ giúp việc vội vàng bổ sung thêm một câu: "Thời điểm nhị thiếu nghỉ ngơi không cho bất luận kẻ nào quấy rầy, cho nên buổi sáng hẳn là sẽ không xuống."
"Ừm, tôi biết rồi." Cố Tuyết Nghi thản nhiên đáp một tiếng.
Nữ giúp việc cẩn thận nhìn sắc mặt của cô, xác nhận vài lần, thế nhưng Cố Tuyết Nghi thật sự không có tức giận, lúc này mới yên tâm bỏ đi.
Ước chừng là bởi vì lúc trước Giang Nhị tới cửa, Cố Tuyết Nghi vẫn có thể bình tĩnh ứng xử, Yến gia không bị náo loạn. Cho dù biết được Giản Xương Minh sắp tới, trên dưới Yến gia cũng đều vận chuyển một cách có trật tự...
Không đợi đến buổi chiều, Giản Xương Minh còn chưa tới, ngược lại vợ chồng Cố Học Dân đã tới cửa trước.
Cố Tuyết Nghi muốn biết thêm thông tin nên quay đầu hỏi người giúp việc: "Lần trước bọn họ đến Yến gia, là khi nào?"
Người giúp việc ngây dại.
Một lúc lâu sau, cô ấy mới gian nan lên tiếng: "Hình như, hình như là năm ngoái, ngày mà cô và tiên sinh kết hôn?"
Cố Tuyết Nghi: ...
Cũng thật là đủ lâu.
Lúc trước Giang Nhị tới cửa, cũng không thấy bọn họ gọi điện thoại tới, càng không thấy người đến thăm.
Bây giờ rõ ràng là vì ...
Vì Giản Xương Minh?
Trong trí nhớ của nguyên chủ, quan hệ giữa cô ấy và ba mẹ không tệ, dù sao cô ấy có thể cùng Yến Triều kết hôn, vợ chồng Cố Học Dân đã xuất ra khí lực lớn, đặt cược lớn.
Mà năm xưa, vì có thể gả con gái vào gia đình có địa vị cao hơn trong xã hội thượng lưu, vợ chồng Cố Học Dân cũng tiêu tiền trên người nguyên chủ không ít lần.
Chỉ tiếc, chỉ dùng tiền tài để đạt được lợi ích, nguyên chủ là loại mặt hàng gì ... Vừa xem liền biết.
Nghĩ cũng biết, vợ chồng Cố Học Dân không khá hơn là bao.
Trước mắt Cố Tuyết Nghi cũng không muốn dây dưa nhiều với những chuyện khác ngoài Yến gia, cô cũng không sợ hãi chuyện bị chỉ trích chút nào...
"Tiếp tục chống đỡ đi." Cố Tuyết Nghi nói.
"A?" Nữ giúp việc sửng sốt một chút, nói chuyện đều lắp bắp: "Ngăn cản, ngăn cản?"
Ánh mắt nữ giúp việc tiếp xúc với sắc mặt của Cố Tuyết Nghi, lúc này mới ý thức được không phải là cô đang nói đùa.
"Nhưng mà, nếu như bọn họ vẫn không đi..."
"Vậy để cho bọn họ chờ ở ngoài cửa." Xem ai không thể chịu đựng được trước.
"Nếu như bên ngoài chỉ trích Yến gia mà nói..."
"Tính cách của tôi điêu ngoa cổ quái, tính tình nóng nảy, làm ra chuyện như vậy không phải rất bình thường sao?”
Cố Tuyết Nghi bình tĩnh hỏi ngược lại.
"..." Có chút đạo lý.
Nữ giúp việc nhìn bộ dáng khí định thần nhàn của cô, đột nhiên sinh ra cảm giác giống như đã trải qua một đời.
Nếu không phải như vậy, làm sao phu nhân có thể giống như đã thay đổi thành một người khác?
Cô không thèm để ý đến sự đánh giá của người ngoài đối với mình, cứ nói ra những lời như vậy từ trong miệng.
Nhưng càng như vậy, càng làm cho người ta khó có thể đem những từ vựng tiêu cực này có liên quan với cô.
Từ sau khi Cố Tuyết Nghi và Yến Triều kết hôn, vợ chồng Cố Học Dân vẫn luôn muốn nhận được chỗ tốt từ Yến gia.
Đúng vậy, là có người nể mặt Yến gia, cũng không cần Yến gia đánh tiếng chào hỏi, đã tự động cung cấp cho bọn họ một ít lợi ích… Nhưng rất nhanh, bọn họ không hưởng được loại lợi ích này.
Hơn nữa, những loại lợi ích khác, bọn họ cũng không được một chút nào.
Nhưng làm sao vợ chồng Cố Học Dân có thể cam tâm?
Bọn họ chờ đợi, đợi đến bây giờ, kết quả Yến Triều mất tích.
Mắt thấy nước cờ này là đi sai, có thể Yến gia sẽ phải xuống dốc ..... Giản Xương Minh là bạn tốt của Yến Triều, lại tự mình tới cửa chào hỏi. Có phải nói rõ, chuyện của Yến Triều đã có chuyển biến hay không? Càng có lẽ, bọn họ còn có thể nhân cơ hội này mà kết giao với Giản Xương Minh!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook