Chiến Đội Ace
-
Chương 10: “Anh Xuyên của chúng ta thích chơi trò nuôi lớn rồi thịt đó.”
“???”
Hai người chẳng hiểu mô tê gì.
Hà Trang phát huy sức tưởng tượng của mình, điên cuồng liếng thoắng, “Nữ đệ tử, không chừng cô ta là gián điệp mà đội tuyển khác phái tới thì phải làm sao? Mục đích của họ là dùng mỹ nhân kế để quyến rũ anh Xuyên, không phải dạo này đang có trào lưu sư đồ luyến à? Sau đó, cô ta liền âm thầm dụ dỗ anh Xuyên nói ra đội hình và chiến thuật của đội tuyển chuẩn bị… Chúa ơi, đáng sợ, thiệt là đáng sợ!”
“Ví dụ như này —” Hà Trang bóp giọng, nũng nịu nói: “Anh Xuyên~ Các anh định dùng đội hình thế nào vậy? Cho người ta biết một tí được không? Lỡ anh nói với họ thì sao? Lỡ anh vừa nghe bé đệ tử làm nũng liền không đủ kiên định rồi khoe với ẻm thì sao?”
Hà Trang bóp giọng, dừng lại một chút rồi bắt chước giọng nói của Dư Hoán Xuyên, “Đội tuyển của bọn anh đương nhiên đều dựa vào tiết tấu của người đi rừng là anh đây. Rồi cái giải đấu năm sau, team địch cấm hết tướng đi rừng! Toang rồi toang rồi, người đi rừng team mình coi như bỏ.”
“Chạnh lòng quá!” Hà Trang lắc đầu kết luận.
A Hoán: “…”
Dư Hoán Xuyên: “…”
Chứng đoán mò của đồng đội bộc phát một cách nghiêm trọng thì phải làm sao? Online rất nóng lòng chờ giải đáp!
A Hoán đập xuống cái ót của Hà Trang, “Ông nghĩ gì đấy hả? Cung đấu? Cung tâm kế? Hay là Chân Hoàn Truyện?”
“Anh sẽ không nói những lời như vậy,” Dư Hoán Xuyên bắt đầu cảm thấy đau đầu, “Anh cũng sẽ không chọn mãi một tướng.”
A Hoán sâu kín bồi thêm một câu, “Hà Trang, ông không đóng phim đúng là tiếc thật! Oscar thiếu ông một giải vua màn ảnh đấy.”
“Thế à? Tôi cũng thấy vậy,” Hà Trang sâu sắc tán thành, còn không biết xấu hổ nói thêm, “Lãng phí khuôn mặt của tôi.”
Dư Hoán Xuyên đâm một nhát dao, “Vậy… vẫn đáng tiếc cho cậu rồi.”
Nhưng anh đã xem nhẹ độ mặt dày của Hà Trang.
Hà Trang sờ sờ mặt, “Cũng đúng, nếu không thì hai người đã chẳng gặp được người đẹp trai như em.”
A Hoán khui lon Coca trong tay, cắm ống hút vào rồi nhét vào ngực Hà Trang, ra chiều chân thành, “Mời ông uống Coca này, chỉ xin ông đừng có nói nữa.”
Hà Trang vừa lầm bầm ‘uống Coca còn dùng ống hút’, ‘chỉ có ông mới uống Coca bằng ống hút’, vừa hung hăng cắn ống hút rồi kéo một hơi. Vị ngọt và CO2 bùng nổ trong miệng, Hà Trang gào lên, “Đã!”
Thu phục Hà Trang xong, A Hoán chợt hỏi Dư Hoán Xuyên, “Là đệ tử thật à anh?”
“… Sao mày cũng suy diễn sâu xa vậy?” Dư Hoán Xuyên day trán, “Thật, cứ xem là vậy đi.”
Dẫn cô chơi cùng, hướng dẫn kiến thức game cho cô…
Thế là đệ tử nhỉ?
“Chỉ là em không ngờ thôi,” A Hoán nói: “Bình thường không nhìn ra anh như vậy đấy.”
Dư Hoán Xuyên rất thản nhiên, “Nhìn thấy nhân tài đáng được bồi dưỡng nên muốn kéo em ấy vài trận, có gì không đúng à?”
Hà Trang cắn ống hút, rú lên, “Ông không nhìn ra chỗ nào đâu? Ảnh rõ ràng quá mà! Để tôi giải thích cho mà hay, anh Xuyên của chúng ta thích chơi trò nuôi lớn rồi thịt [1] đó.”
“… Mày đúng là chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ mà.”
…
Hôm nay, Kiều Hướng Thiển vừa leo tới rank Bạch Kim III.
Để chơi game này cần thời gian dài và sức tập trung bền bỉ, nhưng cô càng đánh càng mất hứng nên đành offline.
Kiều Hướng Thiển trực tiếp tắt giao diện trò chơi, trò chơi được tắt, cô đang tính quay lại giao diện WeChat thì cột tin nhắn liền nhảy ra một chấm đỏ:
Trương Vĩ Đào: 【Kéo cậu chơi mà cậu cũng không chơi.】
Trương Vĩ Đào: 【Không nể mặt người khác vậy luôn.】
Người Không Thích Uống Nước: 【???】
Trương Vĩ Đào là lớp trưởng lớp bọn cô, bình thường trừ việc công của lớp thì Kiều Hướng Thiển rất ít khi nói chuyện với cậu ta.
Thật ra bình thường, Kiều Hướng Thiển cũng ít nói chuyện với người xung quanh. Cô hiếm khi chủ động chào hỏi người khác, bởi vì cô cảm thấy rất ngại. Nguyên nhân sau đó là thiếu chủ đề tán gẫu, nhưng bây giờ xem ra…
Chơi một trò chơi… luôn có người cùng chung sở thích tự động tìm tới cửa.
Đây có tính là thu hẹp khoảng cách không nhỉ?
Trương Vĩ Đào: 【Vương Giả đấy.】
Người Không Thích Uống Nước: 【… Mình mới offline.】
Trương Vĩ Đào: 【Ha ha, mình còn tưởng cậu không muốn chơi với mình chứ.】
Người Không Thích Uống Nước: 【Làm gì có.】
Trương Vĩ Đào: 【Mình không ngờ cậu cũng chơi Vương Giả nha, con gái rất ít chơi game này.】
Người Không Thích Uống Nước: 【Sao có thể? Không phải Lưu Gia Nhã cũng chơi à?】
Trương Vĩ Đào: 【Ha ha, nói cũng đúng, bao giờ rảnh thì chơi chung nhé, đỡ gặp tạ.】
Nhắc tới ‘tạ’, Kiều Hướng Thiển vô cùng đồng cảm.
Gần đây cô vẫn luôn leo đơn, tuy thắng nhiều thua ít nhưng mấy ván thua đều khiến lòng cay cú. Toàn là mấy người chơi ngáo ngơ, không biết kiếm vàng, đường dưới thì tặng free hai mạng cho đối phương, quyên sinh trong vòng 3 giây, còn người đi rừng thì ngủ luôn trong rừng, team giao tranh thiếu người liền thất bại.
Thú thật, cái game Vương Giả này chơi là để rèn luyện tâm tính.
Người Không Thích Uống Nước: 【Ừm, bao giờ rảnh sẽ hú cậu.】
Kiều Hướng Thiển vừa nhắn xong câu đó với lớp trưởng, Lưu Gia Nhã đang ngồi ở bàn bên liền cao giọng gọi cô —
“Thiển Thiển, cậu gia nhập clan (nhóm) không?”
Kiều Hướng Thiển không hiểu lắm, “Clan? Clan gì?”
“Trong game đó, có thể đấu clan, có quà đổi tướng và một số thẻ nhân kinh nghiệm, thẻ thử trang phục,” Dừng một chút, Lưu Gia Nhã nói tiếp: “Thành viên trong clan mình pro lắm, bọn mình đánh rank với nhau, có thể dẫn cậu theo nè.”
Kiều Hướng Thiển không hiểu clan có tác dụng gì, nhưng Lưu Gia Nhã đã mời, cô liền đáp: “… Tuỳ cậu, mình sao cũng được.”
“Mình kéo cậu cho, cậu online lại đi, đồng ý vào clan rồi mình thêm cậu vào nhóm chat.”
Hiệu suất làm việc của Lưu Gia Nhã cực nhanh, mới đó mà Kiều Hướng Thiển đã được thêm vào một nhóm WeChat, trong đó có hơn 30 thành viên.
Game mobile mà cũng có loại hình này luôn?
Kiều Hướng Thiển thấy rất mới mẻ, kết quả là mới vào nhóm, cô đã bị sự nhiệt tình của mọi người doạ sợ:
Meo Meo Meo: 【Chào mừng chị gái!】
Tướng Tủ Của Tôi Là Lý Bạch: 【Gái á? Làm theo quy tắc!】
Dữu Tửu: 【Chỗ nào có chị gái đâu?】
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【Cuối cùng mấy bà thím cũng có thể ra đi rồi!】
Lưu Gia Nhã: 【@Người Không Thích Uống Nước giới thiệu một chút, đây là bạn của mị.】
Lưu Gia Nhã: 【@Đát Kỷ Xinh Đẹp nói ai bà thím hả!? Còn ông chỉ chơi mỗi tướng nữ Đát Kỷ!】
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【Trò chơi điện tử không phân biệt giới tính mà, tôi thích chơi Đát Kỷ thì sao? Đát Kỷ là tướng tủ của tôi.】
Tướng Tủ Của Tôi là Lý Bạch: 【Đát Kỷ là tướng tủ của ông á? Tôi dồn một combo là giết được ông rồi.】
Nhóm WeChat vô cùng nhộn nhịp, Kiều Hướng Thiển đành phối hợp với họ —
Người Không Thích Uống Nước: 【Chào mọi người.】
Dữu Tửu: 【Chào chị, chào chị! Kết bạn cùng chơi game nha!】
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【 Chị chơi chung một ván đi! Đát Kỷ là tướng tủ của tôi nè.】
Kiều Hướng Thiển cầm điện thoại, ló đầu ra khỏi thành giường trên, hỏi: “Cậu đều quen họ à?”
Lưu Gia Nhã gật đầu, “Quen trong game đó, chơi cùng thôi, không quan trọng.”
“Ờ.”
Kiều Hướng Thiển vốn không định chơi nữa, nhưng mọi người trong nhóm chat vẫn luôn nhiệt tình mời cô chơi cùng, cuối cùng cô vẫn không kiềm được, vào game.
Cô là Bạch Kim, người trong clan toàn Bạch Kim, Kim Cương, vừa hay cô có thể tạo đội đánh cùng họ.
Vừa sẵn sàng đã tìm được trận, có thể nói là khá sôi động.
Nhưng khi chọn tướng, team cô liền có xung đột vị trí. Trước mắt thì Kiều Hướng Thiển chỉ biết chơi Tiểu Kiều.
Tới Chơi Với Đát Kỷ Nè: “Tôi chơi hỗ trợ.”
Đây là hệ thống chat lẹ trong game, người anh em trong nhóm chat rất thích chơi Đát Kỷ kia đã chủ động nhường đường giữa cho cô.
Kiều Hướng Thiển có hơi cảm động.
Thường thường, team 5 đều là bạn bè rủ nhau chơi, Kiều Hướng Thiển vào trận, những đồng đội khác liền bật mic, có cả Lưu Gia Nhã.
Thế là trong game ngập tràn tiếng ồn —
“Lại đây lại đây, cướp blue nó!”
“Tới bụi này núp một lát, tôi cá với ông, nếu team địch không tới thì tôi livestream ăn sh*t.”
“Tới rồi tới rồi, choáng nó choáng nó!”
“Aaaa nó càng công trụ, tôi càng che cho ông, sợ gì!”
“Tôi khinh, Dữu Dữu nhà ông bán độ à?”
“Tôi không bán độ thì cậu cũng thắng thôi. Bán thì phải bán cho trót, không thể để team địch chiếm hời.”
“Mọi người!”
“Chị gái đừng đứng gần tôi là OK.”
Cả game tràn đầy tạp âm, tuy Kiều Hướng Thiển không nói câu nào, nhưng vẫn vô thức hoà nhập theo.
Đánh ba ván, thắng hai thua một, vẫn lời 1 sao.
Dữu Tửu: 【Chị gì đó chơi Tiểu Kiều được phết! Chiêu hai khống chế chuẩn!】
Tướng Tủ Của Tôi Là Lý Bạch: 【Đúng đó, đúng đó.】
Cậu chàng còn gửi một tấm ảnh cap màn hình trận đấu 18 – 2, là thế trận áp đảo.
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【Ha ha ha ha ha ha, team mình ổn định đấy chứ. Đáng lẽ trận nãy không thua được, thêm tí nữa là ngon rồi, tiếc thật.】
Và người được mọi người trầm trồ khen ngợi – Kiều Hướng Thiển đã có hơi xấu hổ.
Người Không Thích Uống Nước: 【Đâu có đâu có, mọi người bổ sung lẫn nhau thôi.】
Lưu Gia Nhã vừa gõ chữ, vừa cao giọng nói: “Cậu pro thật đấy. Dạo này mình không đánh chung với cậu mà cậu tiến bộ nhiều như vậy, kỹ năng cũng rất thành thạo.”
Kiều Hướng Thiển ho nhẹ một tiếng, đắc ý đáp: “Chắc là thiên phú đó.”
“Vâng vâng vâng, cậu mới chơi game mà đã pro hơn mình. À phải rồi, cậu có thu thập mảnh khắc chữ không?”
Về ‘mảnh khắc chữ’, dạo trước Kiều Hướng Thiển từng xem A Bố livestream làm nhiệm vụ, đại khái là thu thập những mảnh khắc còn thiếu để ghép lại thành kim cương.”
“Có, thu được vài mảnh.”
“Thu được luôn hả?” Lưu Gia Nhã không khỏi tròn mắt nhìn cô, “Ghê ghê, cậu tự thu thập hay thật đấy.”
Kiều Hướng Thiển lại nhìn vào điện thoại, trong nhóm chat lại có thêm vài người xuất hiện:
Một Vì Sao Nhỏ: 【Ô, Bảy Ngàn?】
Dữu Tửu: 【Sao thế, Sao Nhỏ? Đây là chị gái mới vào clan.】
Bên kia màn hình, Từ Trình Tinh nắm chặt điện thoại mà nhìn chằm chằm khung chat, cứ cảm thấy ID này quen quen.
Gần đây cô mới lên Bạch Kim, cũng là một thành viên của nhóm được một thời gian. Ban nãy nhìn tấm ảnh chụp kết quả trận đấu mà cả nhóm sôi nổi bàn tán, lúc thấy được ID của Tiểu Kiều, cô thấy quen mắt cực kỳ.
Cô ôm con gấu nhồi bông trong lòng, cứ có cảm giác là mình đã từng gặp ID này trong game.
Xí, khoan khoan… Từ Trình Tinh ngồi thẳng dậy. Cô nhớ ra rồi! Đây là Angela mà trước đây đã quét sạch team cô và Dư Hoán Xuyên!
Từ Trình Tinh vào game, kéo lịch sử đấu xuống. Gần đây cô ít chơi nên trận đấu bị quét sạch kia vẫn chưa bị trôi mất.
Một Vì Sao Nhỏ: 【Mèn ơi, trùng hợp thật đấy! Trò chơi này nhỏ ghê.】
Tướng Tủ Của Tôi Là Lý Bạch: 【???】
Thật ra Kiều Hướng Thiển cũng cảm thấy ID này quen quen.
Mãi tới khi Một Vì Sao Nhỏ gửi một tấm ảnh vào nhóm chat, Kiều Hướng Thiển mở ra xem nội dung tấm ảnh, cô mới nhận ra đó là trận đấu đầu tiên gặp Chín Vạn
_____
Mộc siêng: Hề lấu em chồng tương lai?:v
_____
[1] 养成 (lược dịch: dưỡng thành): ý là Hà Trang phét anh Xuyên chơi trò dưỡng thành (nuôi lớn) Kiều Hướng Thiển rồi… mang về làm bạn gái:v
Hai người chẳng hiểu mô tê gì.
Hà Trang phát huy sức tưởng tượng của mình, điên cuồng liếng thoắng, “Nữ đệ tử, không chừng cô ta là gián điệp mà đội tuyển khác phái tới thì phải làm sao? Mục đích của họ là dùng mỹ nhân kế để quyến rũ anh Xuyên, không phải dạo này đang có trào lưu sư đồ luyến à? Sau đó, cô ta liền âm thầm dụ dỗ anh Xuyên nói ra đội hình và chiến thuật của đội tuyển chuẩn bị… Chúa ơi, đáng sợ, thiệt là đáng sợ!”
“Ví dụ như này —” Hà Trang bóp giọng, nũng nịu nói: “Anh Xuyên~ Các anh định dùng đội hình thế nào vậy? Cho người ta biết một tí được không? Lỡ anh nói với họ thì sao? Lỡ anh vừa nghe bé đệ tử làm nũng liền không đủ kiên định rồi khoe với ẻm thì sao?”
Hà Trang bóp giọng, dừng lại một chút rồi bắt chước giọng nói của Dư Hoán Xuyên, “Đội tuyển của bọn anh đương nhiên đều dựa vào tiết tấu của người đi rừng là anh đây. Rồi cái giải đấu năm sau, team địch cấm hết tướng đi rừng! Toang rồi toang rồi, người đi rừng team mình coi như bỏ.”
“Chạnh lòng quá!” Hà Trang lắc đầu kết luận.
A Hoán: “…”
Dư Hoán Xuyên: “…”
Chứng đoán mò của đồng đội bộc phát một cách nghiêm trọng thì phải làm sao? Online rất nóng lòng chờ giải đáp!
A Hoán đập xuống cái ót của Hà Trang, “Ông nghĩ gì đấy hả? Cung đấu? Cung tâm kế? Hay là Chân Hoàn Truyện?”
“Anh sẽ không nói những lời như vậy,” Dư Hoán Xuyên bắt đầu cảm thấy đau đầu, “Anh cũng sẽ không chọn mãi một tướng.”
A Hoán sâu kín bồi thêm một câu, “Hà Trang, ông không đóng phim đúng là tiếc thật! Oscar thiếu ông một giải vua màn ảnh đấy.”
“Thế à? Tôi cũng thấy vậy,” Hà Trang sâu sắc tán thành, còn không biết xấu hổ nói thêm, “Lãng phí khuôn mặt của tôi.”
Dư Hoán Xuyên đâm một nhát dao, “Vậy… vẫn đáng tiếc cho cậu rồi.”
Nhưng anh đã xem nhẹ độ mặt dày của Hà Trang.
Hà Trang sờ sờ mặt, “Cũng đúng, nếu không thì hai người đã chẳng gặp được người đẹp trai như em.”
A Hoán khui lon Coca trong tay, cắm ống hút vào rồi nhét vào ngực Hà Trang, ra chiều chân thành, “Mời ông uống Coca này, chỉ xin ông đừng có nói nữa.”
Hà Trang vừa lầm bầm ‘uống Coca còn dùng ống hút’, ‘chỉ có ông mới uống Coca bằng ống hút’, vừa hung hăng cắn ống hút rồi kéo một hơi. Vị ngọt và CO2 bùng nổ trong miệng, Hà Trang gào lên, “Đã!”
Thu phục Hà Trang xong, A Hoán chợt hỏi Dư Hoán Xuyên, “Là đệ tử thật à anh?”
“… Sao mày cũng suy diễn sâu xa vậy?” Dư Hoán Xuyên day trán, “Thật, cứ xem là vậy đi.”
Dẫn cô chơi cùng, hướng dẫn kiến thức game cho cô…
Thế là đệ tử nhỉ?
“Chỉ là em không ngờ thôi,” A Hoán nói: “Bình thường không nhìn ra anh như vậy đấy.”
Dư Hoán Xuyên rất thản nhiên, “Nhìn thấy nhân tài đáng được bồi dưỡng nên muốn kéo em ấy vài trận, có gì không đúng à?”
Hà Trang cắn ống hút, rú lên, “Ông không nhìn ra chỗ nào đâu? Ảnh rõ ràng quá mà! Để tôi giải thích cho mà hay, anh Xuyên của chúng ta thích chơi trò nuôi lớn rồi thịt [1] đó.”
“… Mày đúng là chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ mà.”
…
Hôm nay, Kiều Hướng Thiển vừa leo tới rank Bạch Kim III.
Để chơi game này cần thời gian dài và sức tập trung bền bỉ, nhưng cô càng đánh càng mất hứng nên đành offline.
Kiều Hướng Thiển trực tiếp tắt giao diện trò chơi, trò chơi được tắt, cô đang tính quay lại giao diện WeChat thì cột tin nhắn liền nhảy ra một chấm đỏ:
Trương Vĩ Đào: 【Kéo cậu chơi mà cậu cũng không chơi.】
Trương Vĩ Đào: 【Không nể mặt người khác vậy luôn.】
Người Không Thích Uống Nước: 【???】
Trương Vĩ Đào là lớp trưởng lớp bọn cô, bình thường trừ việc công của lớp thì Kiều Hướng Thiển rất ít khi nói chuyện với cậu ta.
Thật ra bình thường, Kiều Hướng Thiển cũng ít nói chuyện với người xung quanh. Cô hiếm khi chủ động chào hỏi người khác, bởi vì cô cảm thấy rất ngại. Nguyên nhân sau đó là thiếu chủ đề tán gẫu, nhưng bây giờ xem ra…
Chơi một trò chơi… luôn có người cùng chung sở thích tự động tìm tới cửa.
Đây có tính là thu hẹp khoảng cách không nhỉ?
Trương Vĩ Đào: 【Vương Giả đấy.】
Người Không Thích Uống Nước: 【… Mình mới offline.】
Trương Vĩ Đào: 【Ha ha, mình còn tưởng cậu không muốn chơi với mình chứ.】
Người Không Thích Uống Nước: 【Làm gì có.】
Trương Vĩ Đào: 【Mình không ngờ cậu cũng chơi Vương Giả nha, con gái rất ít chơi game này.】
Người Không Thích Uống Nước: 【Sao có thể? Không phải Lưu Gia Nhã cũng chơi à?】
Trương Vĩ Đào: 【Ha ha, nói cũng đúng, bao giờ rảnh thì chơi chung nhé, đỡ gặp tạ.】
Nhắc tới ‘tạ’, Kiều Hướng Thiển vô cùng đồng cảm.
Gần đây cô vẫn luôn leo đơn, tuy thắng nhiều thua ít nhưng mấy ván thua đều khiến lòng cay cú. Toàn là mấy người chơi ngáo ngơ, không biết kiếm vàng, đường dưới thì tặng free hai mạng cho đối phương, quyên sinh trong vòng 3 giây, còn người đi rừng thì ngủ luôn trong rừng, team giao tranh thiếu người liền thất bại.
Thú thật, cái game Vương Giả này chơi là để rèn luyện tâm tính.
Người Không Thích Uống Nước: 【Ừm, bao giờ rảnh sẽ hú cậu.】
Kiều Hướng Thiển vừa nhắn xong câu đó với lớp trưởng, Lưu Gia Nhã đang ngồi ở bàn bên liền cao giọng gọi cô —
“Thiển Thiển, cậu gia nhập clan (nhóm) không?”
Kiều Hướng Thiển không hiểu lắm, “Clan? Clan gì?”
“Trong game đó, có thể đấu clan, có quà đổi tướng và một số thẻ nhân kinh nghiệm, thẻ thử trang phục,” Dừng một chút, Lưu Gia Nhã nói tiếp: “Thành viên trong clan mình pro lắm, bọn mình đánh rank với nhau, có thể dẫn cậu theo nè.”
Kiều Hướng Thiển không hiểu clan có tác dụng gì, nhưng Lưu Gia Nhã đã mời, cô liền đáp: “… Tuỳ cậu, mình sao cũng được.”
“Mình kéo cậu cho, cậu online lại đi, đồng ý vào clan rồi mình thêm cậu vào nhóm chat.”
Hiệu suất làm việc của Lưu Gia Nhã cực nhanh, mới đó mà Kiều Hướng Thiển đã được thêm vào một nhóm WeChat, trong đó có hơn 30 thành viên.
Game mobile mà cũng có loại hình này luôn?
Kiều Hướng Thiển thấy rất mới mẻ, kết quả là mới vào nhóm, cô đã bị sự nhiệt tình của mọi người doạ sợ:
Meo Meo Meo: 【Chào mừng chị gái!】
Tướng Tủ Của Tôi Là Lý Bạch: 【Gái á? Làm theo quy tắc!】
Dữu Tửu: 【Chỗ nào có chị gái đâu?】
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【Cuối cùng mấy bà thím cũng có thể ra đi rồi!】
Lưu Gia Nhã: 【@Người Không Thích Uống Nước giới thiệu một chút, đây là bạn của mị.】
Lưu Gia Nhã: 【@Đát Kỷ Xinh Đẹp nói ai bà thím hả!? Còn ông chỉ chơi mỗi tướng nữ Đát Kỷ!】
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【Trò chơi điện tử không phân biệt giới tính mà, tôi thích chơi Đát Kỷ thì sao? Đát Kỷ là tướng tủ của tôi.】
Tướng Tủ Của Tôi là Lý Bạch: 【Đát Kỷ là tướng tủ của ông á? Tôi dồn một combo là giết được ông rồi.】
Nhóm WeChat vô cùng nhộn nhịp, Kiều Hướng Thiển đành phối hợp với họ —
Người Không Thích Uống Nước: 【Chào mọi người.】
Dữu Tửu: 【Chào chị, chào chị! Kết bạn cùng chơi game nha!】
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【 Chị chơi chung một ván đi! Đát Kỷ là tướng tủ của tôi nè.】
Kiều Hướng Thiển cầm điện thoại, ló đầu ra khỏi thành giường trên, hỏi: “Cậu đều quen họ à?”
Lưu Gia Nhã gật đầu, “Quen trong game đó, chơi cùng thôi, không quan trọng.”
“Ờ.”
Kiều Hướng Thiển vốn không định chơi nữa, nhưng mọi người trong nhóm chat vẫn luôn nhiệt tình mời cô chơi cùng, cuối cùng cô vẫn không kiềm được, vào game.
Cô là Bạch Kim, người trong clan toàn Bạch Kim, Kim Cương, vừa hay cô có thể tạo đội đánh cùng họ.
Vừa sẵn sàng đã tìm được trận, có thể nói là khá sôi động.
Nhưng khi chọn tướng, team cô liền có xung đột vị trí. Trước mắt thì Kiều Hướng Thiển chỉ biết chơi Tiểu Kiều.
Tới Chơi Với Đát Kỷ Nè: “Tôi chơi hỗ trợ.”
Đây là hệ thống chat lẹ trong game, người anh em trong nhóm chat rất thích chơi Đát Kỷ kia đã chủ động nhường đường giữa cho cô.
Kiều Hướng Thiển có hơi cảm động.
Thường thường, team 5 đều là bạn bè rủ nhau chơi, Kiều Hướng Thiển vào trận, những đồng đội khác liền bật mic, có cả Lưu Gia Nhã.
Thế là trong game ngập tràn tiếng ồn —
“Lại đây lại đây, cướp blue nó!”
“Tới bụi này núp một lát, tôi cá với ông, nếu team địch không tới thì tôi livestream ăn sh*t.”
“Tới rồi tới rồi, choáng nó choáng nó!”
“Aaaa nó càng công trụ, tôi càng che cho ông, sợ gì!”
“Tôi khinh, Dữu Dữu nhà ông bán độ à?”
“Tôi không bán độ thì cậu cũng thắng thôi. Bán thì phải bán cho trót, không thể để team địch chiếm hời.”
“Mọi người!”
“Chị gái đừng đứng gần tôi là OK.”
Cả game tràn đầy tạp âm, tuy Kiều Hướng Thiển không nói câu nào, nhưng vẫn vô thức hoà nhập theo.
Đánh ba ván, thắng hai thua một, vẫn lời 1 sao.
Dữu Tửu: 【Chị gì đó chơi Tiểu Kiều được phết! Chiêu hai khống chế chuẩn!】
Tướng Tủ Của Tôi Là Lý Bạch: 【Đúng đó, đúng đó.】
Cậu chàng còn gửi một tấm ảnh cap màn hình trận đấu 18 – 2, là thế trận áp đảo.
Đát Kỷ Xinh Đẹp: 【Ha ha ha ha ha ha, team mình ổn định đấy chứ. Đáng lẽ trận nãy không thua được, thêm tí nữa là ngon rồi, tiếc thật.】
Và người được mọi người trầm trồ khen ngợi – Kiều Hướng Thiển đã có hơi xấu hổ.
Người Không Thích Uống Nước: 【Đâu có đâu có, mọi người bổ sung lẫn nhau thôi.】
Lưu Gia Nhã vừa gõ chữ, vừa cao giọng nói: “Cậu pro thật đấy. Dạo này mình không đánh chung với cậu mà cậu tiến bộ nhiều như vậy, kỹ năng cũng rất thành thạo.”
Kiều Hướng Thiển ho nhẹ một tiếng, đắc ý đáp: “Chắc là thiên phú đó.”
“Vâng vâng vâng, cậu mới chơi game mà đã pro hơn mình. À phải rồi, cậu có thu thập mảnh khắc chữ không?”
Về ‘mảnh khắc chữ’, dạo trước Kiều Hướng Thiển từng xem A Bố livestream làm nhiệm vụ, đại khái là thu thập những mảnh khắc còn thiếu để ghép lại thành kim cương.”
“Có, thu được vài mảnh.”
“Thu được luôn hả?” Lưu Gia Nhã không khỏi tròn mắt nhìn cô, “Ghê ghê, cậu tự thu thập hay thật đấy.”
Kiều Hướng Thiển lại nhìn vào điện thoại, trong nhóm chat lại có thêm vài người xuất hiện:
Một Vì Sao Nhỏ: 【Ô, Bảy Ngàn?】
Dữu Tửu: 【Sao thế, Sao Nhỏ? Đây là chị gái mới vào clan.】
Bên kia màn hình, Từ Trình Tinh nắm chặt điện thoại mà nhìn chằm chằm khung chat, cứ cảm thấy ID này quen quen.
Gần đây cô mới lên Bạch Kim, cũng là một thành viên của nhóm được một thời gian. Ban nãy nhìn tấm ảnh chụp kết quả trận đấu mà cả nhóm sôi nổi bàn tán, lúc thấy được ID của Tiểu Kiều, cô thấy quen mắt cực kỳ.
Cô ôm con gấu nhồi bông trong lòng, cứ có cảm giác là mình đã từng gặp ID này trong game.
Xí, khoan khoan… Từ Trình Tinh ngồi thẳng dậy. Cô nhớ ra rồi! Đây là Angela mà trước đây đã quét sạch team cô và Dư Hoán Xuyên!
Từ Trình Tinh vào game, kéo lịch sử đấu xuống. Gần đây cô ít chơi nên trận đấu bị quét sạch kia vẫn chưa bị trôi mất.
Một Vì Sao Nhỏ: 【Mèn ơi, trùng hợp thật đấy! Trò chơi này nhỏ ghê.】
Tướng Tủ Của Tôi Là Lý Bạch: 【???】
Thật ra Kiều Hướng Thiển cũng cảm thấy ID này quen quen.
Mãi tới khi Một Vì Sao Nhỏ gửi một tấm ảnh vào nhóm chat, Kiều Hướng Thiển mở ra xem nội dung tấm ảnh, cô mới nhận ra đó là trận đấu đầu tiên gặp Chín Vạn
_____
Mộc siêng: Hề lấu em chồng tương lai?:v
_____
[1] 养成 (lược dịch: dưỡng thành): ý là Hà Trang phét anh Xuyên chơi trò dưỡng thành (nuôi lớn) Kiều Hướng Thiển rồi… mang về làm bạn gái:v
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook