Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi
-
Chương 52: Hầu Hạ Tổng Thống Thay Quần Áo
“Cô ở trong này làm gì?” Trong lúc Đào Du Du đang say mê những món quần áo, vật phẩm trang sức hoa lệ kia, một giọng nói rét lạnh sau lưng cô truyền đến, cô sợ đến mức run bắn người, phản xả có điều kiện quay đầu lại.
Vũ Văn Vĩ Thần đã đứng sau lưng Đào Du Du không biết từ lúc nào, nửa người trên để trần đứng lẳng lặng nhìn cô.
Đào Du Du quay đầu lại rất nhanh, gương mặt không kịp phòng bị liền dán lên lồng ngực cường tráng của Vũ Văn Vĩ Thần, trong nháy mắt làm cho cô choáng váng.
Vũ Văn Vĩ Thần cũng không ngờ sẽ xảy ra một màn này, trong khoảnh khắc gương mặt nhỏ nhắn lạnh lẽo dán vào lồng ngực nóng bỏng của anh, tâm của anh nhẹ nhàng run lên, một loại cảm giác khó hiểu lan tràn cả người anh.
Sao lại thế này?
Làm sao lại có cảm giác kỳ quái như thế?
Anh nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình của mình, hít sâu một hơi, nói với người phụ nữ đang ngây ngốc trước mặt: “Tôi bảo cô đi lấy quần áo cho tôi, cô đang làm cái gì vậy hả?”
Tuy rằng âm thanh đang chất vấn, nhưng trong giọng nói không có một trách cứ nào.
Đây là ngoài ý muốn của Đào Du Du, cô nghĩ rằng lần này Vũ Văn Vĩ Thân lôi cô ra mắng cho một trận.
Nháy mắt Đào Du Du lập tức tỉnh táo lại, cô vội vàng vuốt mông ngựa nói: “Cái đó……Là quần áo của anh nhiều quá, đẹp quá, tôi……..Tôi không biết chọn bộ nào.”
Nha, nói lời nịnh nót người ta rất thích nghe. Đào Du Du suy nghĩ, trả lời sao sẽ không có vấn đề gì rồi.
“Cô cảm thấy tôi mặc quần áo mà còn lựa chọn sao?” Thản nhiên lườm vẻ mặt chân chó của Đào Du Du một cái, anh đưa tay lên giá lấy một bộ âu phục xuống, sau đó đi ra ngoài.
Đào Du Du nghe lời anh nói, nhịn không được oán thầm trong lòng, có nhiều tự tin đối với vóc dáng của mình, nhưng da mặt dày lại nói lời nói này.
Đi theo sau Vũ Văn Vĩ Thần, nhìn anh mặc từng món quần áo, sau cùng là lúc thắc cà vạt, rốt cuộc Vũ Văn Vĩ Thần cũng gọi cô.
“Qua đây.” Anh đeo cà vạt vào cô, ánh mắt nhìn chính mình trong gương, nhưng giọng nói lại nói với Đào Du Du.
“Hả? A…….” Đào Du Du không dám thất lễ, lập tức đi đến trước mặt anh.
Thắt cà vạt giúp tôi.” Anh xoay người chỉnh quần áo trong cổ áo một, chút sau đó nói với cô.
“Cái gì?” Đào Du Du nghe xong, lại choáng váng.
Thắt cà vạt…….
Thắt cà vạt…….
Loại kỹ thuật trẻ con này……..Cô……Đúng là hẳn không………….
“Kia…….Cái kia……Tôi sẽ không thắc nha……” mở miệng nói rất nhỏ, Đào Du Du còn chưa nói xong, cảm giác được Vũ Văn Vĩ Thần kích động muốn đá cô văng ra khỏi phòng rồi.
Vũ Văn Vĩ Thần đã đứng sau lưng Đào Du Du không biết từ lúc nào, nửa người trên để trần đứng lẳng lặng nhìn cô.
Đào Du Du quay đầu lại rất nhanh, gương mặt không kịp phòng bị liền dán lên lồng ngực cường tráng của Vũ Văn Vĩ Thần, trong nháy mắt làm cho cô choáng váng.
Vũ Văn Vĩ Thần cũng không ngờ sẽ xảy ra một màn này, trong khoảnh khắc gương mặt nhỏ nhắn lạnh lẽo dán vào lồng ngực nóng bỏng của anh, tâm của anh nhẹ nhàng run lên, một loại cảm giác khó hiểu lan tràn cả người anh.
Sao lại thế này?
Làm sao lại có cảm giác kỳ quái như thế?
Anh nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình của mình, hít sâu một hơi, nói với người phụ nữ đang ngây ngốc trước mặt: “Tôi bảo cô đi lấy quần áo cho tôi, cô đang làm cái gì vậy hả?”
Tuy rằng âm thanh đang chất vấn, nhưng trong giọng nói không có một trách cứ nào.
Đây là ngoài ý muốn của Đào Du Du, cô nghĩ rằng lần này Vũ Văn Vĩ Thân lôi cô ra mắng cho một trận.
Nháy mắt Đào Du Du lập tức tỉnh táo lại, cô vội vàng vuốt mông ngựa nói: “Cái đó……Là quần áo của anh nhiều quá, đẹp quá, tôi……..Tôi không biết chọn bộ nào.”
Nha, nói lời nịnh nót người ta rất thích nghe. Đào Du Du suy nghĩ, trả lời sao sẽ không có vấn đề gì rồi.
“Cô cảm thấy tôi mặc quần áo mà còn lựa chọn sao?” Thản nhiên lườm vẻ mặt chân chó của Đào Du Du một cái, anh đưa tay lên giá lấy một bộ âu phục xuống, sau đó đi ra ngoài.
Đào Du Du nghe lời anh nói, nhịn không được oán thầm trong lòng, có nhiều tự tin đối với vóc dáng của mình, nhưng da mặt dày lại nói lời nói này.
Đi theo sau Vũ Văn Vĩ Thần, nhìn anh mặc từng món quần áo, sau cùng là lúc thắc cà vạt, rốt cuộc Vũ Văn Vĩ Thần cũng gọi cô.
“Qua đây.” Anh đeo cà vạt vào cô, ánh mắt nhìn chính mình trong gương, nhưng giọng nói lại nói với Đào Du Du.
“Hả? A…….” Đào Du Du không dám thất lễ, lập tức đi đến trước mặt anh.
Thắt cà vạt giúp tôi.” Anh xoay người chỉnh quần áo trong cổ áo một, chút sau đó nói với cô.
“Cái gì?” Đào Du Du nghe xong, lại choáng váng.
Thắt cà vạt…….
Thắt cà vạt…….
Loại kỹ thuật trẻ con này……..Cô……Đúng là hẳn không………….
“Kia…….Cái kia……Tôi sẽ không thắc nha……” mở miệng nói rất nhỏ, Đào Du Du còn chưa nói xong, cảm giác được Vũ Văn Vĩ Thần kích động muốn đá cô văng ra khỏi phòng rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook