"Tại sao lại như vậy? Không phải đã sớm thông tri sao?" Eno ở trong điện thoại khó hiểu hỏi Ellen.

Bên cạnh bàn, Tạ Thanh Nhiên giữa mày hơi nhíu, hiển nhiên cũng đối với kết quả này thập phần thất vọng.

Việt Sạn ngược lại vô cùng bình tĩnh, bộ dáng vẫn thản nhiên như thường.

Bên kia điện thoại, Ellen có chút lúng túng: "Haizz, điện hạ à em cũng không phải không biết bệ hạ thế nào, hắn không phải đang vội vàng cùng những quý tộc khác tranh cái kiếng bánh Tông gia ngọt ngào, nên mới có thể lơ là mà để Tông lão đầu trốn thoát."

Eno: "......"

Hảo đi, y quả nhiên không nên đối hắn phụ hoàng ôm có chờ mong.

"Khụ, bất quá điện hạ nên yên tâm, chúng ta không có chuyện gì bận, bệ hạ đang phái người tiếp nhận công ty của Tông gia, chúng ta có thể nhét người vào, cũng xem như trong bất hạnh có miếng may mắn."

"Trọng điểm hiện tại là cái này sao?" Eno có chút tức giận: "Chúng ta nhiều người như vậy, gấp gáp 3 đêm không ngủ, kết quả để Tông Khánh Hủ bỏ chạy? Lão ta hại chết nhiều người như vậy, sao có thể để lão bỏ trốn dễ dàng như vậy?"

"Cái này cũng đâu thể trách anh, bệ hạ nếu ra lệnh cho anh làm, anh nhất định không để lão thoát." Ellen buồn bực không kém.

Eno: "..." Cuối cùng đúng là chỉ nên trách cha tôi!

Việt Sạn không biết tự khi nào đã đứng dậy, đi đến bên cạnh Eno, nhẹ nhàng cắt đứt cuộc gọi, an ủi nói: "Xin bớt giận, Tông Khánh Hủ không thể chạy thoát."

Eno: "?"

Việt Sạn cười cười, nói: "Ta ở Đế Đô tinh cùng Tinh hệ Thứ Ba phụ cận đều bố trí người, hiện tại phỏng chừng đã bắt được lão"

Eno: "!!!"

【 không hổ là đại lão, suy nghĩ chu toàn. 】

Việt Sạn xoa xoa đầu của cậu, thuận tiện chạm chạm tiểu mây đen.

Eno: "?"

【 vì cái gì Việt Sạn mỗi lần xoa mình đầu khi, đều cảm giác thật thoải mái? 】

Việt Sạn: "......"

Hắn như suy nghĩ điều gì đó, rồi nhìn thoáng qua đám mây nhỏ đang cọ tay mình làm nũng.

Tông Khánh Hủ chạy trốn thập phần vội vàng, đến con ruột cùng tình nhân cũng không thông báo.

Lão trăm triệu không nghĩ tới, Tông gia mấy trăm năm cơ nghiệp, cư nhiên hủy ở trong tay mình.

Ba ngày trước, lão vẫn là một gia chủ Tông gia người người ngưỡng mộ, nhưng ba ngày sau, hắn lại thành con chuột cống người người đòi đánh, không những thế những kẻ mà lão coi như đồng minh hiện tại đang vội vàng chia cắt gia nghiệp của lão.

Chỉ mới ba ngày mà thôi!

Không, chuẩn xác mà nói, chỉ mới một ngày trước. Chuyện lần này lão cũng chả xem là quan trọng hay nguy cơ, nhưng ai mà biết được chỉ sau một đêm ngủ dậy, mọi chuyện xoay chuyển như trời long đất lở.

Tiểu hoàng tử Eno Lý Scott! Đến tột cùng là kẻ nào đang đứng sau chỉ điểm cho cậu ta? Vì sao cậu ra lại biết cơ giáp có vấn đề, vì cái gì cậu có thể chuẩn xác mà tìm ra Tạ Thanh Nhiên? Vì cái gì...

Tông Khánh Hủ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nếu Eno biết lão đang suy nghĩ như vậy, nhất định sẽ vô cùng khiêm tốn mà nói: Tất cả đều nhờ vào hào quang nhân vật chính nha.

Nhưng Tông Khánh Hủ nhất định sẽ không biết, vì hiện tại lão đang ngồi trong phi hạm để chạy đến Tinh hệ thứ 3, hướng chủ gia tộc Mayne gọi điện thoại.



"Mayne tiên sinh, lúc trước bị ngươi uy hiếp ta mới bắt ép Tông Minh thăng cấp hệ thống, chúng ta đều là châu chấu đi trên dây thừng, hiện tại xảy ra chuyện này ngươi cũng không thể bỏ ta không quan tâm." Tông Khánh Hủ uy hiếp.

"Không, ngươi nói sai rồi." Mayne bưng ly rượu vang đỏ, khẽ xoay xoay li, thảnh thơi nói: "Kẻ phản quốc chính là ngươi cùng Tông gia ngươi, không liên quan gì đến ta. Ngươi hiện tại nói ta uy hiếp ngươi, ngươi có chứng cứ sao?"

Tông Khánh Hủ tức giận đến sôi máu, mặt không khỏi trắng bệch, không nghĩ gã ta lại trở mặt nhanh đến vậy.

Mayne còn ngại chưa đủ, tiếp tục công kích: "Huống hồm ngươi cho rằng bệ hạ dám đụng vào Tinh hệ thứ 3 sao? Cơ giáp xảy ra vấn đề, họ chỉ nghĩ đến Tông gia mà thôi. Không những thế, vị tiểu hoàng tử kia quả thật có vài phần bản lĩnh, có thể khiến Việt Sạn giúp đỡ, nhưng vậy thì sao? Bệ hạ sẽ không để họ tiếp tục điều tra, vì Đế quốc không thể chống nổi lĩnh chủ nổi loạn."

Tông Khánh Hủ đương nhiên biết chuyện này, nhưng lão không cam lòng, tất cả cùng nhau ngồi trên chiếc thuyền phản quốc, dựa vào đâu thuyền lật thì lão phải gánh?

"Bệ hạ là sẽ không, nhưng Việt Sạn đâu?" Tông Khánh Hủ quyết định chết cũng muốn châm ngòi một chút, "Tiểu hoàng tử sai người viết bài trên mạng, chính là trực tiếp chỉ ra đại thủ lĩnh Tinh hệ thứ 3 cũng tham gia, bọn họ sớm đã hoài nghi ngươi."

"Lại nói tiền tuyến, tuy rằng có tiểu hoàng tử nhắc nhở, nhưng trận chiến cuối cùng, Việt Sạn vẫn tổn thất mấy ngàn cơ giáp binh cùng vạn đài cơ giáp"

"Bệ hạ lấy đại cục làm trọng, sẽ không truy cứu, nhưng Việt Sạn lại không như vậy, sau lưng hắn có người cha là chỉ huy tập đoàn Đệ tam, ngươi cho rằng hắn nuốt trôi cơn giận này?"

Nghe thế, Mayne sắc mặt rốt cuộc đổi đổi.

Nhưng gã cũng chưa kịp nói gì, thì phi hạm của Tông Khánh Hủ bị công kích.

Cả hai đều sửng sốt, Tông Khánh Hủ lại như vậy mà cười lớn: "Là Việt Sạn, nhất định là Việt Sạn! Mayne a Mayne, ta cũng sắp đến Tinh hệ Thứ Ba, Việt Sạn còn dám phục kích, có thể thấy được hắn căn bản không đem ngươi để vào mắt. Chờ hắn biết hết thảy đều là ngươi chủ mưu......"

Câu nói kế tiếp chưa nói xong, thông tin đã bị cắt đứt.

Không thể không nói, câu nói của lão cũng đã ảnh hưởng đến tâm lý của Mayne, dù chỉ là một ít.

Mayne đương nhiên không sợ Việt Sạn, gã còn cảm thấy đối phương không bao giờ dám chủ động khơi màu tranh chấp, vì nếu bọn họ đánh nhau, rất có thể dẫn đến nội loạn Đế quốc.

Nhưng gã cũng không nghĩ tới Việt Sạn lại dám trở mặt.

Suy nghĩ một chốc, gã gọi tâm phúc đến mà phân phó: "Tông Khánh Hủ đang ở phụ cận Tinh hệ thứ 3, ngươi nhanh chóng đi giải quyết lão, không thể để Việt Sạn đưa người đi. Còn chuyện của cơ giáp, làm cách nào ngăn lại không để tiểu hoàng tử tiếp tục tra xét."

Tâm phúc nghe xong có chút chần chừ nói: "Cái đó... chúng ta tạo áp lực với bệ ha?"

Mayne nghe xong thì lắc đầu: "Tiểu hoàng tử hiện tại đang được lòng dân, nếu bỗng nhiên bị đình chức, sẽ khiến dân chúng bất mãn."

Tâm phúc: "Kia......"

"Chỉ có thể hủy hại thanh danh cậu ta, khiến dân chúng chủ động yêu cầu cắt chức." Mayne nói tiếp: "Ta còn nghe nói Liên Bang muốn phái sứ giả đến hòa đàm, còn chủ động đưa đến một vị mỹ nhân cho bệ hạ, lộ tuyến của họ chính là Thương Lam tinh."

Tâm phúc nghe vậy nhanh chóng hiểu được ý tứ, sau đó nói câu "Xin ngài yên tâm", rồi xoay người lui xuống.

Mayne lắc lắc ly rượu, nhẹ nhấp một ngụm tự tin cười nói: "Còn gì có thể tốt hơn chuyện hủy diệt một kẻ giữ mình trong sạch, để xem kẻ lãnh đạo được lòng dân khi đó sẽ ra sao? Eno điện hạ, may mắn rằng cậu đã thành niên, nếu không bước này quả thật tôi không thể đi nổi."

Nhưng Mayne ngàn vạn lần không nghĩ đến, Việt Sạn đã sớm có phòng bị, khi phi hạm của Tông Khánh Hủ nổ tan tành, thì lão đã bị người của Việt Sạn bí mật áp giải đến Thương Lam tinh.

Mà Mayne càng không nghĩ tới chính là, Việt Sạn cùng Eno đối với gã không phải hoài nghi, mà xác định gã chính là chủ mưu trong chuyện lần này.

Giờ phút này gã còn tự tin nghĩ rằng bản thân có thể khiến tiểu hoàng tử không thể tiếp tục điều tra, còn Việt Sạn cũng không có chứng cứ, nên không dám đụng đến Tinh hệ thứ ba.

"Hiện tại cha con Tông Khánh Hủ đều bị bắt, sớm muộn cũng bị phán tử hình, tài sản Tông gia... xem như miễn cưỡng thu về quốc khố, nhưng Mayne thì thế nào? Gã mới là chủ mưu trong chuyện này." Khi nghe Tông Khánh Hủ bị bắt, Eno lại bắt đầu phát sầu.

Tuy luôn tức giận chuyện phụ hoàng mặc kệ những chủ lĩnh, nhưng Eno cũng biết rõ một chuyện, nếu chủ lĩnh xảy ra vấn đề sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến Đế quốc, nếu làm căng có thể dẫn đến nội loạn.

Tạ Thanh Nhiên cũng nói: "Động và gia tộc Mayne không có gì, chỉ sợ những chủ lĩnh khác thừa cơ mà kết bè cùng nhau, sau đó cùng kéo ồn ào không tốt."

"Vậy thì để Mayne đổi một chủ gia tộc khác." Ngữ khí Việt Sạn vô cùng nguy hiểm.



Thế giới này không chỉ mỗi ánh sáng và bóng tối, nó còn khoảng khác chuyển giao giữa hai buổi. Nước đi này, vô luận thế nào, hắn cũng phải tính toán thật tỉ mỉ.

Nói xong, bỗng Việt Sạn hỏi lại Eno: "Chuyện của Tông gia điều tra cũng không ít, kế tiếp bệ hạ nhất định không cho điện hạ tiếp tục điều tra, điện hạ định khi nào trở lại Đế đô?"

liền sợ mặt khác lĩnh chủ ôm đoàn, cảm thấy sẽ môi hở răng lạnh, cũng đi theo nháo."

Eno sửng sốt, theo bản năng nghĩ --

【 vậy là chuẩn bị về rồi sao? Thời gian trôi nhanh vậy. 】

Việt Sạn khóe môi cong cong, nói: "Kỳ thật ta kiến nghị điện hạ ở lại căn cứ một đoạn thời gian, phòng ngừa Mayne ra ám chiêu, khi đó sẽ khiến điện hạ bất lợi. Vì ta thấy đội cận vệ trong hoàng cung có chút vấn đề, chỉ một kẻ mà cũng bắt không xong."

Eno: "......"

Cậu không khỏi quay đầu lại nhìn đội trưởng đội cận vệ Luya, sau đó lại đảo mắt nhìn qua đội trưởng đội hộ vệ hoàng đế La Nguyên Kiệt, mà cảm thấy hai người này hiện tại hình như đang muốn đánh người.

Tạ Thanh Nhiên nhìn Việt Sạn lại xoay sang nhìn Eno, biểu tình như đang suy nghĩ gì.

Việt Sạn đương nhiên có tư tâm, hắn vừa mới minh bạch suy nghĩ của mình với tiểu hoàng tử, thì sao có thể cho người chạy dễ dàng như vậy. Nhưng quả thật hắn suy xét an toàn cho tiểu hoàng tử cũng là sự thật.

Chỉ cần tiểu hoàng tử không ra căn cứ, hắn liền dám cam đoan, một cọng lông của tiểu hoàng tử Mayne cũng không thể đụng vào.

Đáng tiếc, nói trước bước không qua, chỉ qua vài ngày xém chút nữa Eno xảy ra chuyện.

Hai ngày sau, đoàn đại biểu hòa đàm của Liên bang đến Thương Lam tinh.

Eno vẫn từ trên mạng mà biết tin này, vì Đại hoàng tử mang theo công chúa Lily đích thân đến Thương lam tinh nghênh đoán sứ đoàn,không những thế họ cũng sắp đến nơi.

Đại hoàng tử trước đó đã bị cư dân mạng chửi không ít, nói y là đồ nhu nhược, không có tiền đồ, quốc gia thua trận đến hòa đàm vậy mà một hoàng tử phải đích thân chạy đến nghênh đón. Liên bang xứng sao?

"Liên Bang muốn tới hoà đàm?" Eno ăn cơm khi nhìn đến tin tức, quả thực vẻ mặt ngốc ngốc mà hỏi.

"Ừm." Việt Sạn gật đầu một cái, không để trong lòng, tiếp tục giúp cậu lọc xương cá.

Eno không khỏi kỳ quái, hỏi: "Sao chưa nghe anh nói đến chuyện này? Không cần chiêu đãi gì sao?"

"Chiêu đãi?" Việt Sạn nghĩ thầm, không đánh bọn họ một trận đã may rồi, ở đó còn muốn hắn chiêu đãi?

"Chuyện đó có Lâm thiếu tướng an bài." Hắn vẫn như cũ không để trong lòng, thuận tiện nhắc nhở: "Điện hạ cũng đừng đi gặp bọn họ, mắc công dân mạng lại cho rằng cậu ra nghênh đón, sau đó lại bị chửi một trận oan."

Eno: "......" Xem ra mọi người đều biết hoàng huynh tao thao tác a.

Nói sẽ không gặp, nhưng tối hôm sau Eno vẫn gặp một thành viên trong đoàn Liên bang.

Đó là một cô gái trẻ, ăn bận xinh đẹp hoa lệ, váy công chúa nạm kim cương vụn, tươi cười hào phóng, người cũng xinh đẹp không gì sánh được.

Nhưng khi Eno nhìn thấy đuôi mắt cô ta có cái bót màu đỏ, cả người không khỏi sửng sốt.

【 bớt hình ngôi sao, chẳng lẽ đó chính là bị Thủ tướng Đế quốc tương lại, cùng với Việt Sạn, Hỗ Dật Trần, Tạ Thanh Nhiên một đội, mà cũng là một trong những vị mà mình đi ngoại tình? Rồi thiếu chút nữa lăn giường với mình mà suýt bị Việt Sạn thiến...】

Việt Sạn vừa đi đến gần: "..."

Hắn đứng từ xa đã thấy tiểu hoàng tử nhà mình đang nhìn chằm chằm một cô gái, trong lòng không khỏi rùng mình, nên mới nhanh chóng bước tới. Ai ngờ vừa đi tới gần, gã nghe thấy tiếng lòng của Eno, khiến hắn thật không biết làm thế nào.

Cái gì mà gọi là một trong những? Không lẽ còn nữa?

Với lại, cái chứng vọng tưởng của tiểu hoàng tử lại tái phát nặng hơn nữa sao? Hiện tại nam nữ cũng không phân biệt được?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương