Cấm Đảoh
-
Chương 22: Thí Nghiệm Godzilla
Mọi chuyện đúng như Thiên Tình tưởng tượng, con thuyền này quả thực không đơn giản như vậy, ngay cả việc cô đến hòn đảo này cũng là do những người này cố ý sắp xếp.
"Vậy là các người đã thiết kế để chúng tôi đến hòn đảo chết tiệt này chỉ vì cái gọi là thí nghiệm Godzilla?!"
Thiên Tình đập bàn và đứng dậy, cô tức giận nhìn Ngải Khắc vô cảm trước mặt. Sau khi biết các cô gái đã bị chúng bắt về sau ba giờ lênh đênh trên biển cho một cuộc thí nghiệm khác, cô không thể ngồi yên được nữa.
Có phải những người này coi sinh mạng của con người như cỏ rác hay không?
Arthur ở bên cạnh thấy Thiên Tình rất tức giận, hắn ôm cô vào lòng, xoa xoa âu yếm. Đôi mắt lạnh như băng kia nhìn Ngải Khắc phía đối diện.
Nếu ánh mắt có thể giết người, Ngải Khắc nghĩ không biết mình đã bị xé xác bao nhiêu lần.
"Đừng kích động như vậy, khi lựa chọn đối tượng thí nghiệm, chúng tôi đã khảo sát cuộc sống của mọi người rồi. Những đứa trẻ mồ côi, không cha không mẹ mới được chọn. Chúng tôi sẽ không làm tổn hại đến hạnh phúc gia đình, mà còn mang lại lợi ích cho xã hội, cả hai bên đều vẹn toàn không tốt sao?"
Trên mặt Ngải Khắc nở một nụ cười tàn nhẫn, khiến cơn tức giận đã sớm dập tắt Thiên Tình lại trỗi dậy lần nữa. Loại người này đơn giản là độc ác vô nhân đạo, không cha không mẹ, mồ côi không nên được đối đãi bình thường, sinh hoạt như người bình thường sao?
Cô nghĩ trong số những cô gái đó, có một vài đứa trẻ dưới mười tám tuổi, bị bọn chúng coi là vật thí nghiệm ở độ tuổi đẹp như vậy khiến cô rùng mình.
"Ngài Ngải Khắc, vậy những đứa trẻ mồ côi như chúng tôi phải chấp nhận số phận này sao? Đã có hai cô gái đã chết trên hòn đảo này đấy, anh có biết hay không?"
Những cô gái máu chảy ròng ròng trở về kia, loại bóng ma tâm lý khi chứng kiến người bạn đồng hành của mình chết đi này có lẽ sẽ theo cô đến hết cuộc đời.
"Thật xin lỗi, chúng tôi không có ý định giết ai. Đó chỉ là một tai nạn. Vật thí nghiệm đã trở nên điên cuồng ngoài tầm kiểm soát. Vốn dĩ tôi muốn gửi cho nó một số cô dâu, giống như cô vậy."
Thiên Tình sững người, lời nói của đối phương khiến cô chợt hiểu ra một chuyện. Cô chỉ là cô dâu mà các người đặt trên hòn đảo này, để chuẩn bị cho những sinh vật này.
Chỉ là coi trọng mình, là thằn lằn lớn hiểu nhân tính.
Tâm tình đột nhiên sa sút, Arthur bên cạnh đột nhiên nhìn Thiên Tình, hiển nhiên hiểu được đây là bởi vì Ngải Khắc phía đối diện.
"Anh đã làm gì?"
"Tôi có thể làm gì, cho cậu một cô dâu vừa lòng mà thôi. Chỉ là cô dâu của cậu có vẻ như cũng không mấy vui vẻ chấp nhận thân phận này."
Đối mặt với chất vấn của Arthur, Ngải Khắc không để ý. Dù sao, bây giờ anh ta đã có được dữ liệu mình muốn, và phần còn lại rất dễ xử lý.
Đứng dậy, anh ta nhìn chằm chằm vào Arthur, người đứng chắn trước mặt anh như một bức tường, hướng đến bên ngoài hô một tiếng.
Người đàn ông tóc vàng đi tới, cười với Arthur, rất nhanh Arthur đã cảm giác được cánh tay mình truyền đến một trận đau đớn rất nhỏ.
Hắn bị đánh lén!
Arthur tức giận lao đến trước mặt Ngải Khắc trong tích tắc, tóm lấy cổ anh ta, đang định biến thành thằn lằn và cắn vào cổ tên đáng ghét này.
Đột nhiên một cơn choáng váng bất ngờ ập đến khiến hắn mất hết sức lực, cứ như vậy ngã xuống đất.
Uỳnh một tiếng, Thiên Tình kinh hãi hoàn hồn lại, nhìn thấy Arthur đang bất tỉnh trước mặt, cô hốt hoảng chạy tới.
“Arthur…”
Tay cô run rẩy, nhưng khi cảm nhận
được hơi thở của Arthur cô thở phào nhẹ nhõm.
"Anh……"
“Cho cô giảm bớt cảm xúc lại , như vậy mới có lợi cho tiến hành thí nghiệm.”
Lời còn chưa dứt, Ngải Khắc lấy ra một cây kích điện, dòng điện cao áp làm cho Thiên Tình ngất đi. Nhìn hai người ngã xuống đất, Ngải Khắc đặt cây kích điện xuống.
"Dẫn đi, lát nữa sẽ bắt đầu tiến hành thí nghiệm.”
Người đàn ông tóc vàng bĩu môi, nhưng rốt cuộc vẫn nghe lời, sai người mang Thiên Tình và Arthur đi.
"Vậy là các người đã thiết kế để chúng tôi đến hòn đảo chết tiệt này chỉ vì cái gọi là thí nghiệm Godzilla?!"
Thiên Tình đập bàn và đứng dậy, cô tức giận nhìn Ngải Khắc vô cảm trước mặt. Sau khi biết các cô gái đã bị chúng bắt về sau ba giờ lênh đênh trên biển cho một cuộc thí nghiệm khác, cô không thể ngồi yên được nữa.
Có phải những người này coi sinh mạng của con người như cỏ rác hay không?
Arthur ở bên cạnh thấy Thiên Tình rất tức giận, hắn ôm cô vào lòng, xoa xoa âu yếm. Đôi mắt lạnh như băng kia nhìn Ngải Khắc phía đối diện.
Nếu ánh mắt có thể giết người, Ngải Khắc nghĩ không biết mình đã bị xé xác bao nhiêu lần.
"Đừng kích động như vậy, khi lựa chọn đối tượng thí nghiệm, chúng tôi đã khảo sát cuộc sống của mọi người rồi. Những đứa trẻ mồ côi, không cha không mẹ mới được chọn. Chúng tôi sẽ không làm tổn hại đến hạnh phúc gia đình, mà còn mang lại lợi ích cho xã hội, cả hai bên đều vẹn toàn không tốt sao?"
Trên mặt Ngải Khắc nở một nụ cười tàn nhẫn, khiến cơn tức giận đã sớm dập tắt Thiên Tình lại trỗi dậy lần nữa. Loại người này đơn giản là độc ác vô nhân đạo, không cha không mẹ, mồ côi không nên được đối đãi bình thường, sinh hoạt như người bình thường sao?
Cô nghĩ trong số những cô gái đó, có một vài đứa trẻ dưới mười tám tuổi, bị bọn chúng coi là vật thí nghiệm ở độ tuổi đẹp như vậy khiến cô rùng mình.
"Ngài Ngải Khắc, vậy những đứa trẻ mồ côi như chúng tôi phải chấp nhận số phận này sao? Đã có hai cô gái đã chết trên hòn đảo này đấy, anh có biết hay không?"
Những cô gái máu chảy ròng ròng trở về kia, loại bóng ma tâm lý khi chứng kiến người bạn đồng hành của mình chết đi này có lẽ sẽ theo cô đến hết cuộc đời.
"Thật xin lỗi, chúng tôi không có ý định giết ai. Đó chỉ là một tai nạn. Vật thí nghiệm đã trở nên điên cuồng ngoài tầm kiểm soát. Vốn dĩ tôi muốn gửi cho nó một số cô dâu, giống như cô vậy."
Thiên Tình sững người, lời nói của đối phương khiến cô chợt hiểu ra một chuyện. Cô chỉ là cô dâu mà các người đặt trên hòn đảo này, để chuẩn bị cho những sinh vật này.
Chỉ là coi trọng mình, là thằn lằn lớn hiểu nhân tính.
Tâm tình đột nhiên sa sút, Arthur bên cạnh đột nhiên nhìn Thiên Tình, hiển nhiên hiểu được đây là bởi vì Ngải Khắc phía đối diện.
"Anh đã làm gì?"
"Tôi có thể làm gì, cho cậu một cô dâu vừa lòng mà thôi. Chỉ là cô dâu của cậu có vẻ như cũng không mấy vui vẻ chấp nhận thân phận này."
Đối mặt với chất vấn của Arthur, Ngải Khắc không để ý. Dù sao, bây giờ anh ta đã có được dữ liệu mình muốn, và phần còn lại rất dễ xử lý.
Đứng dậy, anh ta nhìn chằm chằm vào Arthur, người đứng chắn trước mặt anh như một bức tường, hướng đến bên ngoài hô một tiếng.
Người đàn ông tóc vàng đi tới, cười với Arthur, rất nhanh Arthur đã cảm giác được cánh tay mình truyền đến một trận đau đớn rất nhỏ.
Hắn bị đánh lén!
Arthur tức giận lao đến trước mặt Ngải Khắc trong tích tắc, tóm lấy cổ anh ta, đang định biến thành thằn lằn và cắn vào cổ tên đáng ghét này.
Đột nhiên một cơn choáng váng bất ngờ ập đến khiến hắn mất hết sức lực, cứ như vậy ngã xuống đất.
Uỳnh một tiếng, Thiên Tình kinh hãi hoàn hồn lại, nhìn thấy Arthur đang bất tỉnh trước mặt, cô hốt hoảng chạy tới.
“Arthur…”
Tay cô run rẩy, nhưng khi cảm nhận
được hơi thở của Arthur cô thở phào nhẹ nhõm.
"Anh……"
“Cho cô giảm bớt cảm xúc lại , như vậy mới có lợi cho tiến hành thí nghiệm.”
Lời còn chưa dứt, Ngải Khắc lấy ra một cây kích điện, dòng điện cao áp làm cho Thiên Tình ngất đi. Nhìn hai người ngã xuống đất, Ngải Khắc đặt cây kích điện xuống.
"Dẫn đi, lát nữa sẽ bắt đầu tiến hành thí nghiệm.”
Người đàn ông tóc vàng bĩu môi, nhưng rốt cuộc vẫn nghe lời, sai người mang Thiên Tình và Arthur đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook