Cả Người Đều Là Bảo
-
Chương 105: Thịnh hành toàn nhược á
Vị Nguyên soái anh dũng kia mang thai? Nói đùa sao?
Trừ phi Nguyên soái đại nhân là nữ giả nam… Nhưng mà Nhược Á cũng đâu cấm nữ tử tòng quân, hơn nữa Nguyên soái từ nhỏ đến lớn trải qua khám xét không còn một mảnh, làm sao có thể là nữ nhân?
Hay là, kỳ thật Kinns là nữ nhân? Thiếu tướng Kinns xinh đẹp như hoa, khuôn mặt nữ tính kia không cảm thấy không phù hợp, thậm chí còn đẹp hơn…
Đang lúc nhiều người cảm thấy truyền thông nói lung tung, lại có một tin tức truyền ra. Nguyên soái đại nhân mang thai ba cái.
Ha hả, tin tức này quả nhiên là giả, ở Nhược Á sinh đôi đã là kỳ tích, ba bào thai, đây không phải nói giỡn thì là gì? Đáng tiếc, người nào chắc chắn đó là tin giả đều phải mất mặt rồi, bởi vì Nguyên soái đã cho người bên cạnh tung lên ảnh chụp ba bào thai, còn khẳng định chúng rất khỏe mạnh.
Cho nên… Nguyên soái thật sự mang thai? Thần tượng của bọn họ mang thai?
Tin tức này ngày một nghiêm trọng, vị si mê nghiên cứu kia, công tước Khải Tư phát biểu một áng văn mang tên “Bản ghi chép toàn bộ nam tử mang thai”.
Mở đầu chính là hình ảnh song sinh thai nhi, sau đó một ít ghi chép khi quan sát tình trạng cơ thể “cha”, xuống chút nữa chính là hình ảnh thai nhi các loại. Một đôi dị năng
khác nhau, chậm rãi lớn dần trong bụng một nam nhân, cuôi cùng bị phẫu thuật lấy ra… Hiện giờ, đã thích nghi được với môi trường bên ngoài, không cần tiếp tục ngâm trong dịch dinh dưỡng nữa.
Hình ảnh cuối cùng là hai hài tử nằm cạnh nhau, trong đó một đứa đang cắn ngón chân đứa kia, hài tử bị cắn nhìn chằm chằm, tựa hồ cũng tùy thời chuẩn bị hạ khẩu.
Hai hài tử lớn lên trông khá giống nhau, tay chân nhỏ xíu, mũm mĩm đáng yêu khiến người khác chỉ muốn xuyên qua màn hình ôm lấy.
Người dân Nhược Á cảm thấy, cánh cửa bước sang một thế giới mới vừa mới được mở ra.
Hóa ra nam nhân cũng có thể mang thai! (.|||)
Hay là… Nhược Á muốn giải quyết vấn đề sinh sản thì phải đổi người sinh?
Không hẳn, Nhược Á không phải không có đồng tính luyến, nếu nam nhân thật có thể sinh, cũng không đợi đến tận bây giờ, mọi chuyện mới nháo loạn như vậy.
Vương tử đưa viên thuốc cho người lạ mặt nào đó người đó liền màng thai, phi thường thần kỳ, hài tử cũng không giống bình thường phát triển ở tử cung, mà như một cái nhọt bên trong…
Chẳng lẽ thuốc này thật sự giúp người ta mang thai ngay được sao?
Hoàng hậu, Raymond, còn nhiều nữ nhân mang thai khác nữa, đều là nhờ thuốc thần này?
Người nam nhân
mang thai trong áng văn của công tước Khải Tư là ai?
Có phải hay không… giới cao cấp đã nghiên cứu ra cái gì đó nhưng lại gạt người dân?
Vừa lúc đó có một phóng viên nổi danh trên mạng lại nói rằng, hắn đã biết công tước Khải Tư có thai từ lâu, nhưng tin tức này vẫn luôn bị cấm công khai.
Biết tin này, càng nhiều người muốn nổ tung, trên mạng phi thường náo nhiệt, tất cả mọi người đều muốn biết viên thuốc kia rốt cuộc là gì, vì sao giới cao cấp lại phải bưng bít chuyện này?
Mà nhà Khải Tư giờ cũng bị đủ loại người ngăn chặn, ai liên lạc cũng đều là vì muốn gặp được hắn.
Trước kia nghe tin Hoàng hậu và Khải Tư mang thai, cái đó quả thực quý tộc nào cũng muốn, nhưng cũng còn đắn đo. Ai biết phương pháp này có vấn đề gì hay không?
Vì vậy, không it người tuy tâm động nhưng không hành động, rồi lại dựa theo tác phẩm văn học của Khải Tư… Đã có người ăn Dựng tử đan sinh hoài tử thành công!
Quan trọng là, Khải Tư lại không nói bất kỳ điều gì! Hơn nữa người cho Khải Tư ăn dược kia không phải là nhân loại liên bang sao? Khải Tư có thể cho ra tư liệu tỉ mỉ như vậy, chắc chắn là vì hắn từ trước tới giờ có mối liên hệ với nhân loại liên bang rồi!
Nhất thời quý tộc đều bị chọc tức, sau đó lại
thu liễm mà tươi cười thăm hỏi tình hình.
Khải Tư dĩ nhiên không tùy tiện để người khác thấy, nhưng trên thế giới này, hắn cũng không thể không gặp ai, ví dụ như mẹ hắn.
Mẹ của Khải Tư không còn trẻ, nhưng phong vận dư âm, cha Khải Tư qua đời, bà lấy một vị quý tộc khác, nhưng hai người lại không có hài tử.
Nàng và Khải Tư tuổi càng lớn lại càng ít gặp, nhưng năm đó, nàng tuyệt đối là một người mẹ thương con hết mực.
“Khải Tư, loại Dựng tử đan thật sự hiệu quả vậy sao? Không có tác dụng phụ?”
“Đúng vậy.”
“Khải Tư, con có quan hệ với người liên bang phải không? Không phải họ đã truyền ra ngoài rất nhiều Dựng tử đan rồi sao? Có thể cho mẹ một viên hay không?” Nữ nhân mang ánh mắt khẩn thiết nhìn con mình, tuy lớn tuổi, nhưng còn trẻ hơn so với Hoàng hậu, vẫn có thể mang thai được.
“Nếu mẹ đồng ý cam kết.” Khải Tư lấy máy liên lạc, đưa ra một bản cam kết.
Nữ nhân có chút ngạc nhiên mở ra, Crow bên cạnh giải thích: “Để đảm bảo an toàn, người liên bang chỉ đồng ý trợ giúp người thân cận mà thôi.”
Vị phu nhân này nhiệt tình, yêu văn học, thiện lương cảm tính, không có tư tưởng cực đoan gì, nhưng chồng nàng lại không phải một người trung lập như vậy.
Xem xong cam kết, nữ nhân
không đề cập gì đến chồng nàng, trực tiếp quyết định: “Ta ký!”
Đây cũng quá rõ ràng… Crow lo lắng hỏi: “Chồng của người thì sao?”
“Nếu hắn không đồng ý, ta liền mang hài tử theo rồi ly hôn hắn, phân chia tài sản! Các ngươi yên tâm, ta tuyệt đối tuân thủ cam kết đem tài sản của hắn giao cho các ngươi, hơn nữa ta đã cầm vật của các ngươi đưa, không muốn về phe các ngươi cũng không được.” Nữ nhân cười nói.
Thật sự… rất rõ ràng! Crow cũng không biết vị phu nhân luôn nhu nhược này lại có khí phách như thế. Hăn tin rằng, đối mặt với chuyện thê tử muốn ôm con đi, bất luận kẻ nào cũng sẽ không để ý mà thỏa hiệp một chút.
“Ta muốn có một hài tử, một hài tử mềm nhũn đáng yêu, lần này nhất định phải coi trọng giáo dục, dù nó có hư hỏng cũng không để cho nó muốn làm gì thì làm…” Càng nói, nàng càng không cam lòng mà nhìn Khải Tư một cái.
“…” Khải Tư trầm mặc mà nhìn nữ nhân này, hắn thường muốn gần gũi với mẫu thân hơn, chỉ là không nói lời nào mà thôi, kỳ thật rất hiếu thuận. Chỉ cần là ở Nhược Á, mỗi tháng hắn đều đi gặp nàng bốn lần, mỗi lần đều tặng một lễ vật, chưa bao giờ thiếu.
Đương nhiên, để mẹ hắn biết ý nghĩ này, nhất định sẽ buồn bực, mỗi tháng đều ở trước mặt mình
đầu gỗ cọc (đơ không cảm xúc), dường như có một khoảng thời gian không nói với nhau một lời khiến mẹ hắn nhiều lúc nghĩ mà đau lòng.
Khải Tư thành công thu phục mẫu thân mình, nhìn nàng uống một viên Dựng tử đan xong, lại nghênh đón anh họ Crow.
Vị này mang theo một tiểu cô nương, cô nương này trước cự tuyệt vì dị năng bât hòa, hiện tại đây đã không còn là vấn đề nữa rồi.
“Em họ, có còn Dựng tử đan hay không? Ta dùng toàn bộ gia sản đổi, không, phải nói là toàn bộ gia sản thay đồ cưới mới đúng!” Dù sao vợ hăn cũng có tiền, hơn nữa tạo quan hệ tốt sau này còn mua thuốc dưỡng thai nữa chứ!
“Có.” Xưng hô thật làm người ta vừa lòng! Khải Tư mặt không đổi sắc ứng phó.
Khải Tư địa vị không thấp, đưa ra ngoài bốn viên Dựng tử đan xong liền thanh tịnh, ngay lúc định đi xem hai hài tử đáng yêu mà mình đỡ đẻ thì lại bị Cách Đức ngăn cản.
Y thuật Nhược Á giúp vết thương Cách Đức một ngày liền khôi phục, qua ngày nữa, hắn khỏe hẳn, so với trước chẳng khác gì, cho nên lúc này đặc biệt vui vẻ.
“Hài tử của ta, ngươi lại cho lên mạng làm gì!” Cách Đức cắn răng nhìn Khải Tư, hắn và hai hài tử của hắn đều bị vây xem!
“Triệu Lăng Vũ đồng ý.” Khải Tư trầm mặc nói.
Cách Đức yên lặng một
lát, rốt cuộc nói: “Ta không so đo với người có bầu.” Triệu Lăng Vũ đồng ý, nhất định là có chính sự…
“Ngươi không vui thì sau này cũng có thể quan sát, ghi chép hài tử của ta rồi cho lên mạng cũng được.” Khải Tư đáp.
Cách Đức cảm thấy, đối với Khải Tư, một số việc không thể so đo được, vừa thoáng nghĩ vậy xong, đột nhiên nghe thấy tiếng hai hài tử khóc lớn, lập tức xoay người ôm lên.
Kết quả hai hài tử khóc lợi hại hơn.
“Hẳn là đói bụng? Có phải sinh bệnh hay không?” Cách Đức luống cuống tay chân.
“Không sinh bệnh, cũng không có nước tiểu.” Khải Tư lấy ra dụng cụ nhìn nhìn.
“Hay là ngươi ôm không thoải mái?” Phương Thành Quân tiếp nhận hài tử từ tay Cách Đức, quả nhiên hài tử lập tức không khóc nữa.
Cách Đức thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại nhịn không được nói: “Ở liên bang có rất nhiều máy móc hỗ trợ chăm sóc trẻ con, sao Nhược Á không bán?”
Khải Tư trầm mặc nhìn Cách Đức: “Sẽ không ai bỏ con cho máy móc chăm sóc đâu.” Người Nhược Á thà bỏ thời gian trông, chứ ai lại để máy móc lạnh như băng chăm trẻ?
Đương nhiên vợ chồng đều không để cho người khác mang con mình, dù sao nữ nhân mang thai xong, cha mẹ của đứa bé sẽ mang lương dục nhi giả, ít nhất 10 năm.
Kỳ thật những cặp vợ chồng
dị năng giống nhau chỉ có một hài tử, ít người có đến đứa thứ hai, chỉ là sống với nhau lâu dài, một đôi vợ chồng trăm tuổi có con, cùng lắm chỉ chăm sóc được nó hai mươi mấy năm, hai ba trăm năm sau lại cô đơn…
“Nhưng ta thật không có kinh nghiệm nuôi hài tử. Tại sao Nhậm Sinh làm tốt, đến lượt ta lại như vậy?” Cách Đức thở dài, tuy có đọc tư liệu, nhưng hắn không hứng thú với những thứ đó, bởi vậy phần lớn thời gian đều dành cho nghiên cứu khoa học kỹ thuật, lý luận và thực tiễn lại rất khác nhau…
“Ngươi có thể cho Faun hỗ trợ, bọn họ kinh nghiệm đầy mình đó.” Nhậm Sinh gợi ý, hiện giờ cậu mỗi ngày đều tu luyện và học điều khiển cơ giáp, mấy hài tử đều là nhờ Faun chăm sóc.
“Cũng tốt, nhờ bọn họ trông, ta có thể học tập theo.” Cách Đức gật gật đầu, rồi lại nhìn về phía Phương Thành Quân, “Ngươi cũng học thêm chút đi!”
“Không thành vấn đề.” Phương Thành Quân mỉm cười.
Lúc Cách Đức và Phương Thành Quân cẩn thận ôm hài tử đến chỗ Faun, Nija đang ngồi trên ghế kể chuyện cho các hài tử nghe.
Vài cái hài tử đều nghe thực nghiêm túc, ngay cả Tam oa, lúc nào Nija kể đến đoạn gây cấn cũng mở to mắt liếc nhìn nàng một cái.
Khi đối mặt với hài tử Nija cực kỳ dịu dàng, nhìn nghiêng gương
mặt nàng, Cách Đức quyết định giao hài tử cho nàng hỗ trợ chăm nom.
Nija đương nhiên luyến tiếc cự tuyệt, phát hiện hai hài tử mới sinh… Mấy nhóc nhà Nhậm Sinh thật sự khiến bọn họ không tự hào nổi, đứa nào cũng thông minh, mà nàng lại không thể ôm đứa nào hết…
“Ban ngày chúng ta có việc, hy vọng ngươi có thể giúp trông nom, đương nhiên, chúng ta sẽ qua dùng cơm, nếu rảnh cũng sẽ tới phụ trông cùng, tới tối chúng ta sẽ đón hài tử về.” Để hài tử ở lại, Cách Đức không nỡ.
Nhưng hắn còn nhiều việc cần hoàn thành, ít nhất còn phải ghi lại tình hình Nhược Á nữa.
“Không thành vấn đề.” Nija nhẹ nhàng đáp, rồi nhìn Nhậm Sinh: “Nhậm Sinh, Triệu Lăng Vũ lại ra ngoài… Vị vương tử kia, là hắn phải không?
“Đúng vậy.” Nhậm Sinh thản nhiên thừa nhận. Thật ra Faun cũng đã sớm biết, cũng không rõ vì sao không nói cho con gái mình.
“Ngươi có biết giờ trên mạng đều đang nói các ngươi kỳ thị đồng tính hay không?” Nija lại nói.
Nhậm Sinh nhìn Nija khó hiểu.
“Nam nhân và nam nhân, nam nhân và nữ nhân đều có thể sinh hài tử, nhưng nữ nhân và nữ nhân lại không được.” Nija đáp, nếu nữ với nữ mà được, liệu nàng có thể để McCarthy mang thai hộ được không nhỉ? Thân thể nàng dù có không khỏe lại, nhưng McCarthy còn cường tráng lắm!
“Thực ra nữ với nữ cũng được, nhưng cần gen khác tiến vào trong Dựng tử đan, thì người ăn mới mang thai được. Nhưng cách này không nên dùng, vì trong thời gian ngắn bị tiêu hóa mất, muốn nhập gen lại phải đợi một quãng thời gian.” Khải Tư nói về kết quả nghiên cứu thì sẽ nói thật nhiều.
“Làm sao ngươi biết?” Cách Đức hỏi theo bản năng.
“Crow mang thai.” Khải Tư điềm nhiên trả lời.
Crow đáng thương không hề biết mình bị yêu cầu thử nhiều phương pháp… Khụ khụ, ăn gen người khác cái gì… Bọn họ thật tò mò chuyện không nên biết kia.
“Hắn còn không biết.” Khải Tư lại nói.
Thế mà còn không biết…
Khải Tư để ý thấy ánh mắt quái quái của mọi người, giải thích: “Hắn đáp ứng mang thai, hơn nữa chờ trở về, ta liền giải trừ trang bị che chắn.” Trước vẫn có người tìm hắn nên không rảnh giải thích cho Crow, trước hết dùng trang bị che chắn giấu đi đã.
Nija ánh mắt sáng lên, nhìn Nhậm Sinh: “Có thể cho ta một viên Dựng tử đan hay không? Ta tuyệt đối đứng về phía liên bang!”
“Đương nhiên là được, nhưng đợi tháng nữa rồi hãy ăn.” Nhậm Sinh hoàn toàn không biết ý tưởng khủng khiếp kia của Nija.
Chính mình còn có thể ăn? Tháng sau sẽ khỏe lại? Nija lập tức đem ý tưởng hồi nãy áp chế xuống.
So với việc để McCarthy mang thai, nàng vẫn muốntự mình mang thai một đứa.
=================
Trừ phi Nguyên soái đại nhân là nữ giả nam… Nhưng mà Nhược Á cũng đâu cấm nữ tử tòng quân, hơn nữa Nguyên soái từ nhỏ đến lớn trải qua khám xét không còn một mảnh, làm sao có thể là nữ nhân?
Hay là, kỳ thật Kinns là nữ nhân? Thiếu tướng Kinns xinh đẹp như hoa, khuôn mặt nữ tính kia không cảm thấy không phù hợp, thậm chí còn đẹp hơn…
Đang lúc nhiều người cảm thấy truyền thông nói lung tung, lại có một tin tức truyền ra. Nguyên soái đại nhân mang thai ba cái.
Ha hả, tin tức này quả nhiên là giả, ở Nhược Á sinh đôi đã là kỳ tích, ba bào thai, đây không phải nói giỡn thì là gì? Đáng tiếc, người nào chắc chắn đó là tin giả đều phải mất mặt rồi, bởi vì Nguyên soái đã cho người bên cạnh tung lên ảnh chụp ba bào thai, còn khẳng định chúng rất khỏe mạnh.
Cho nên… Nguyên soái thật sự mang thai? Thần tượng của bọn họ mang thai?
Tin tức này ngày một nghiêm trọng, vị si mê nghiên cứu kia, công tước Khải Tư phát biểu một áng văn mang tên “Bản ghi chép toàn bộ nam tử mang thai”.
Mở đầu chính là hình ảnh song sinh thai nhi, sau đó một ít ghi chép khi quan sát tình trạng cơ thể “cha”, xuống chút nữa chính là hình ảnh thai nhi các loại. Một đôi dị năng
khác nhau, chậm rãi lớn dần trong bụng một nam nhân, cuôi cùng bị phẫu thuật lấy ra… Hiện giờ, đã thích nghi được với môi trường bên ngoài, không cần tiếp tục ngâm trong dịch dinh dưỡng nữa.
Hình ảnh cuối cùng là hai hài tử nằm cạnh nhau, trong đó một đứa đang cắn ngón chân đứa kia, hài tử bị cắn nhìn chằm chằm, tựa hồ cũng tùy thời chuẩn bị hạ khẩu.
Hai hài tử lớn lên trông khá giống nhau, tay chân nhỏ xíu, mũm mĩm đáng yêu khiến người khác chỉ muốn xuyên qua màn hình ôm lấy.
Người dân Nhược Á cảm thấy, cánh cửa bước sang một thế giới mới vừa mới được mở ra.
Hóa ra nam nhân cũng có thể mang thai! (.|||)
Hay là… Nhược Á muốn giải quyết vấn đề sinh sản thì phải đổi người sinh?
Không hẳn, Nhược Á không phải không có đồng tính luyến, nếu nam nhân thật có thể sinh, cũng không đợi đến tận bây giờ, mọi chuyện mới nháo loạn như vậy.
Vương tử đưa viên thuốc cho người lạ mặt nào đó người đó liền màng thai, phi thường thần kỳ, hài tử cũng không giống bình thường phát triển ở tử cung, mà như một cái nhọt bên trong…
Chẳng lẽ thuốc này thật sự giúp người ta mang thai ngay được sao?
Hoàng hậu, Raymond, còn nhiều nữ nhân mang thai khác nữa, đều là nhờ thuốc thần này?
Người nam nhân
mang thai trong áng văn của công tước Khải Tư là ai?
Có phải hay không… giới cao cấp đã nghiên cứu ra cái gì đó nhưng lại gạt người dân?
Vừa lúc đó có một phóng viên nổi danh trên mạng lại nói rằng, hắn đã biết công tước Khải Tư có thai từ lâu, nhưng tin tức này vẫn luôn bị cấm công khai.
Biết tin này, càng nhiều người muốn nổ tung, trên mạng phi thường náo nhiệt, tất cả mọi người đều muốn biết viên thuốc kia rốt cuộc là gì, vì sao giới cao cấp lại phải bưng bít chuyện này?
Mà nhà Khải Tư giờ cũng bị đủ loại người ngăn chặn, ai liên lạc cũng đều là vì muốn gặp được hắn.
Trước kia nghe tin Hoàng hậu và Khải Tư mang thai, cái đó quả thực quý tộc nào cũng muốn, nhưng cũng còn đắn đo. Ai biết phương pháp này có vấn đề gì hay không?
Vì vậy, không it người tuy tâm động nhưng không hành động, rồi lại dựa theo tác phẩm văn học của Khải Tư… Đã có người ăn Dựng tử đan sinh hoài tử thành công!
Quan trọng là, Khải Tư lại không nói bất kỳ điều gì! Hơn nữa người cho Khải Tư ăn dược kia không phải là nhân loại liên bang sao? Khải Tư có thể cho ra tư liệu tỉ mỉ như vậy, chắc chắn là vì hắn từ trước tới giờ có mối liên hệ với nhân loại liên bang rồi!
Nhất thời quý tộc đều bị chọc tức, sau đó lại
thu liễm mà tươi cười thăm hỏi tình hình.
Khải Tư dĩ nhiên không tùy tiện để người khác thấy, nhưng trên thế giới này, hắn cũng không thể không gặp ai, ví dụ như mẹ hắn.
Mẹ của Khải Tư không còn trẻ, nhưng phong vận dư âm, cha Khải Tư qua đời, bà lấy một vị quý tộc khác, nhưng hai người lại không có hài tử.
Nàng và Khải Tư tuổi càng lớn lại càng ít gặp, nhưng năm đó, nàng tuyệt đối là một người mẹ thương con hết mực.
“Khải Tư, loại Dựng tử đan thật sự hiệu quả vậy sao? Không có tác dụng phụ?”
“Đúng vậy.”
“Khải Tư, con có quan hệ với người liên bang phải không? Không phải họ đã truyền ra ngoài rất nhiều Dựng tử đan rồi sao? Có thể cho mẹ một viên hay không?” Nữ nhân mang ánh mắt khẩn thiết nhìn con mình, tuy lớn tuổi, nhưng còn trẻ hơn so với Hoàng hậu, vẫn có thể mang thai được.
“Nếu mẹ đồng ý cam kết.” Khải Tư lấy máy liên lạc, đưa ra một bản cam kết.
Nữ nhân có chút ngạc nhiên mở ra, Crow bên cạnh giải thích: “Để đảm bảo an toàn, người liên bang chỉ đồng ý trợ giúp người thân cận mà thôi.”
Vị phu nhân này nhiệt tình, yêu văn học, thiện lương cảm tính, không có tư tưởng cực đoan gì, nhưng chồng nàng lại không phải một người trung lập như vậy.
Xem xong cam kết, nữ nhân
không đề cập gì đến chồng nàng, trực tiếp quyết định: “Ta ký!”
Đây cũng quá rõ ràng… Crow lo lắng hỏi: “Chồng của người thì sao?”
“Nếu hắn không đồng ý, ta liền mang hài tử theo rồi ly hôn hắn, phân chia tài sản! Các ngươi yên tâm, ta tuyệt đối tuân thủ cam kết đem tài sản của hắn giao cho các ngươi, hơn nữa ta đã cầm vật của các ngươi đưa, không muốn về phe các ngươi cũng không được.” Nữ nhân cười nói.
Thật sự… rất rõ ràng! Crow cũng không biết vị phu nhân luôn nhu nhược này lại có khí phách như thế. Hăn tin rằng, đối mặt với chuyện thê tử muốn ôm con đi, bất luận kẻ nào cũng sẽ không để ý mà thỏa hiệp một chút.
“Ta muốn có một hài tử, một hài tử mềm nhũn đáng yêu, lần này nhất định phải coi trọng giáo dục, dù nó có hư hỏng cũng không để cho nó muốn làm gì thì làm…” Càng nói, nàng càng không cam lòng mà nhìn Khải Tư một cái.
“…” Khải Tư trầm mặc mà nhìn nữ nhân này, hắn thường muốn gần gũi với mẫu thân hơn, chỉ là không nói lời nào mà thôi, kỳ thật rất hiếu thuận. Chỉ cần là ở Nhược Á, mỗi tháng hắn đều đi gặp nàng bốn lần, mỗi lần đều tặng một lễ vật, chưa bao giờ thiếu.
Đương nhiên, để mẹ hắn biết ý nghĩ này, nhất định sẽ buồn bực, mỗi tháng đều ở trước mặt mình
đầu gỗ cọc (đơ không cảm xúc), dường như có một khoảng thời gian không nói với nhau một lời khiến mẹ hắn nhiều lúc nghĩ mà đau lòng.
Khải Tư thành công thu phục mẫu thân mình, nhìn nàng uống một viên Dựng tử đan xong, lại nghênh đón anh họ Crow.
Vị này mang theo một tiểu cô nương, cô nương này trước cự tuyệt vì dị năng bât hòa, hiện tại đây đã không còn là vấn đề nữa rồi.
“Em họ, có còn Dựng tử đan hay không? Ta dùng toàn bộ gia sản đổi, không, phải nói là toàn bộ gia sản thay đồ cưới mới đúng!” Dù sao vợ hăn cũng có tiền, hơn nữa tạo quan hệ tốt sau này còn mua thuốc dưỡng thai nữa chứ!
“Có.” Xưng hô thật làm người ta vừa lòng! Khải Tư mặt không đổi sắc ứng phó.
Khải Tư địa vị không thấp, đưa ra ngoài bốn viên Dựng tử đan xong liền thanh tịnh, ngay lúc định đi xem hai hài tử đáng yêu mà mình đỡ đẻ thì lại bị Cách Đức ngăn cản.
Y thuật Nhược Á giúp vết thương Cách Đức một ngày liền khôi phục, qua ngày nữa, hắn khỏe hẳn, so với trước chẳng khác gì, cho nên lúc này đặc biệt vui vẻ.
“Hài tử của ta, ngươi lại cho lên mạng làm gì!” Cách Đức cắn răng nhìn Khải Tư, hắn và hai hài tử của hắn đều bị vây xem!
“Triệu Lăng Vũ đồng ý.” Khải Tư trầm mặc nói.
Cách Đức yên lặng một
lát, rốt cuộc nói: “Ta không so đo với người có bầu.” Triệu Lăng Vũ đồng ý, nhất định là có chính sự…
“Ngươi không vui thì sau này cũng có thể quan sát, ghi chép hài tử của ta rồi cho lên mạng cũng được.” Khải Tư đáp.
Cách Đức cảm thấy, đối với Khải Tư, một số việc không thể so đo được, vừa thoáng nghĩ vậy xong, đột nhiên nghe thấy tiếng hai hài tử khóc lớn, lập tức xoay người ôm lên.
Kết quả hai hài tử khóc lợi hại hơn.
“Hẳn là đói bụng? Có phải sinh bệnh hay không?” Cách Đức luống cuống tay chân.
“Không sinh bệnh, cũng không có nước tiểu.” Khải Tư lấy ra dụng cụ nhìn nhìn.
“Hay là ngươi ôm không thoải mái?” Phương Thành Quân tiếp nhận hài tử từ tay Cách Đức, quả nhiên hài tử lập tức không khóc nữa.
Cách Đức thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại nhịn không được nói: “Ở liên bang có rất nhiều máy móc hỗ trợ chăm sóc trẻ con, sao Nhược Á không bán?”
Khải Tư trầm mặc nhìn Cách Đức: “Sẽ không ai bỏ con cho máy móc chăm sóc đâu.” Người Nhược Á thà bỏ thời gian trông, chứ ai lại để máy móc lạnh như băng chăm trẻ?
Đương nhiên vợ chồng đều không để cho người khác mang con mình, dù sao nữ nhân mang thai xong, cha mẹ của đứa bé sẽ mang lương dục nhi giả, ít nhất 10 năm.
Kỳ thật những cặp vợ chồng
dị năng giống nhau chỉ có một hài tử, ít người có đến đứa thứ hai, chỉ là sống với nhau lâu dài, một đôi vợ chồng trăm tuổi có con, cùng lắm chỉ chăm sóc được nó hai mươi mấy năm, hai ba trăm năm sau lại cô đơn…
“Nhưng ta thật không có kinh nghiệm nuôi hài tử. Tại sao Nhậm Sinh làm tốt, đến lượt ta lại như vậy?” Cách Đức thở dài, tuy có đọc tư liệu, nhưng hắn không hứng thú với những thứ đó, bởi vậy phần lớn thời gian đều dành cho nghiên cứu khoa học kỹ thuật, lý luận và thực tiễn lại rất khác nhau…
“Ngươi có thể cho Faun hỗ trợ, bọn họ kinh nghiệm đầy mình đó.” Nhậm Sinh gợi ý, hiện giờ cậu mỗi ngày đều tu luyện và học điều khiển cơ giáp, mấy hài tử đều là nhờ Faun chăm sóc.
“Cũng tốt, nhờ bọn họ trông, ta có thể học tập theo.” Cách Đức gật gật đầu, rồi lại nhìn về phía Phương Thành Quân, “Ngươi cũng học thêm chút đi!”
“Không thành vấn đề.” Phương Thành Quân mỉm cười.
Lúc Cách Đức và Phương Thành Quân cẩn thận ôm hài tử đến chỗ Faun, Nija đang ngồi trên ghế kể chuyện cho các hài tử nghe.
Vài cái hài tử đều nghe thực nghiêm túc, ngay cả Tam oa, lúc nào Nija kể đến đoạn gây cấn cũng mở to mắt liếc nhìn nàng một cái.
Khi đối mặt với hài tử Nija cực kỳ dịu dàng, nhìn nghiêng gương
mặt nàng, Cách Đức quyết định giao hài tử cho nàng hỗ trợ chăm nom.
Nija đương nhiên luyến tiếc cự tuyệt, phát hiện hai hài tử mới sinh… Mấy nhóc nhà Nhậm Sinh thật sự khiến bọn họ không tự hào nổi, đứa nào cũng thông minh, mà nàng lại không thể ôm đứa nào hết…
“Ban ngày chúng ta có việc, hy vọng ngươi có thể giúp trông nom, đương nhiên, chúng ta sẽ qua dùng cơm, nếu rảnh cũng sẽ tới phụ trông cùng, tới tối chúng ta sẽ đón hài tử về.” Để hài tử ở lại, Cách Đức không nỡ.
Nhưng hắn còn nhiều việc cần hoàn thành, ít nhất còn phải ghi lại tình hình Nhược Á nữa.
“Không thành vấn đề.” Nija nhẹ nhàng đáp, rồi nhìn Nhậm Sinh: “Nhậm Sinh, Triệu Lăng Vũ lại ra ngoài… Vị vương tử kia, là hắn phải không?
“Đúng vậy.” Nhậm Sinh thản nhiên thừa nhận. Thật ra Faun cũng đã sớm biết, cũng không rõ vì sao không nói cho con gái mình.
“Ngươi có biết giờ trên mạng đều đang nói các ngươi kỳ thị đồng tính hay không?” Nija lại nói.
Nhậm Sinh nhìn Nija khó hiểu.
“Nam nhân và nam nhân, nam nhân và nữ nhân đều có thể sinh hài tử, nhưng nữ nhân và nữ nhân lại không được.” Nija đáp, nếu nữ với nữ mà được, liệu nàng có thể để McCarthy mang thai hộ được không nhỉ? Thân thể nàng dù có không khỏe lại, nhưng McCarthy còn cường tráng lắm!
“Thực ra nữ với nữ cũng được, nhưng cần gen khác tiến vào trong Dựng tử đan, thì người ăn mới mang thai được. Nhưng cách này không nên dùng, vì trong thời gian ngắn bị tiêu hóa mất, muốn nhập gen lại phải đợi một quãng thời gian.” Khải Tư nói về kết quả nghiên cứu thì sẽ nói thật nhiều.
“Làm sao ngươi biết?” Cách Đức hỏi theo bản năng.
“Crow mang thai.” Khải Tư điềm nhiên trả lời.
Crow đáng thương không hề biết mình bị yêu cầu thử nhiều phương pháp… Khụ khụ, ăn gen người khác cái gì… Bọn họ thật tò mò chuyện không nên biết kia.
“Hắn còn không biết.” Khải Tư lại nói.
Thế mà còn không biết…
Khải Tư để ý thấy ánh mắt quái quái của mọi người, giải thích: “Hắn đáp ứng mang thai, hơn nữa chờ trở về, ta liền giải trừ trang bị che chắn.” Trước vẫn có người tìm hắn nên không rảnh giải thích cho Crow, trước hết dùng trang bị che chắn giấu đi đã.
Nija ánh mắt sáng lên, nhìn Nhậm Sinh: “Có thể cho ta một viên Dựng tử đan hay không? Ta tuyệt đối đứng về phía liên bang!”
“Đương nhiên là được, nhưng đợi tháng nữa rồi hãy ăn.” Nhậm Sinh hoàn toàn không biết ý tưởng khủng khiếp kia của Nija.
Chính mình còn có thể ăn? Tháng sau sẽ khỏe lại? Nija lập tức đem ý tưởng hồi nãy áp chế xuống.
So với việc để McCarthy mang thai, nàng vẫn muốntự mình mang thai một đứa.
=================
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook