Hikaru nói làm các anh em không hiểu ra sao.


Masaomi đầy nghi hoặc, vị em trai thứ tư của hắn lại đang đánh đố cái gì vậy? "Em nói rõ ràng một chút, thiên sứ gì cơ chứ?"


Wataru đi theo phía sau Masaomi, nhìn xung quanh, "Ở nơi nào, thiên sứ ở nơi nào?"


Tsubaki nheo nheo mắt "Thiên sứ?"


Ukyo xụ mặt "Được rồi, nói giỡn thì dừng ở đây nào."


Hikaru mở tay ra, bất đắc dĩ nhún nhún vai "Em không có cùng mọi người nói giỡn nha, em thật sự mang về một thiên sứ, không tin thì mọi người lên lầu nhìn thử xem."


Sao hắn nói thật mà mọi người đều không tin vậy?


Câc anh em nửa tin nửa ngờ nhìn Hikaru, đối với ngôn ngữ thiên sứ linh tinh gì đó, nhất trí đều không thèm để ý.


Hikaru "Này, này, sao không để ý tới anh nữa?"


Ukyo lấy di động ra bắt đầu quay số điện thoại, Masaomi nôn nóng dạo bước tại chỗ, hai người Subaru và Iori lẳng lặng đứng ở một bên, thần sắc Louis có chút uể oải.


Juli rung đuôi to "Đáng giận, mấy giống đực ngu xuẩn, nếu Yuuya xảy ra chuyện gì bổn đại gia nhất định sẽ cắn chết các ngươi!"


Hikaru nhìn cái này, lại nhìn cái kia, "Mọi người đến tột cùng là đang tìm cái gì?"


Ukyo buông điện thoại xuống "Là Yuuya, em trai của Ema, cũng là thành viên mới trong nhà, Yuuya luôn luôn không thích ra cửa, hồi nãy chạy ra đến bây giờ cũng chưa có trở về, cũng không biết có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không."


Hikaru sờ sờ cằm, "Cái này thật đúng là một vấn đề, mọi người không tìm thử sao?"


Yusuke trợn trắng mắt "Anh Hikaru, anh không thấy chúng ta mồ hôi đầy đầu trở về nhà sao, bên ngoài đường phố, chúng ta đã tìm tới tận ba lần!"


Nhìn bộ dáng mỗi người đều rất mệt mỏi, Hikaru nói "Anh có thể hỗ trợ cùng nhau tìm, có thể nói cho anh biết bề ngoài đặc thù của em ấy không?"


Ukyo "Một đầu tóc dài màu đen, diện mạo thập phần xinh đẹp."


Hikaru vuốt ve ằm, quang mang chợt lóe qua mắt, lặp lại nói "Tóc dài....... Thật xinh đẹp?"


Tsubaki trước mắt sáng ngời "Sao vậy, chẳng lẽ anh Hikura đã gặp qua sao?"


Những người khác cũng đều vây lại, chờ mong nhìn Hikaru.


Hikaru lui về phía sau một bước, cười nói, "Đừng nhìn anh như vậy, không bằng...... Mọi người trước tiên cùng anh lên lầu nhìn thử tiểu thiên sứ anh mang về một chút đi?"


Các anh em nhíu mày, có ý tứ gì?


Không có hứng thú cùng mọi người nói quá nhiều, Hikaru dẫn đầu đi lên lầu "Đi thôi, mọi người nhất định sẽ thích tiểu thiên sứ anh phát hiện."


Mày Iori buông lỏng, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, liền là người thứ nhất đi lên lầu, Azusa trầm tư một cút, cũng lôi kéo Tsubaki đi lên lầu.


Đầu óc Ukyo chợt lóe, chẳng lẽ......


Ema mang theo kinh hỉ "Chẳng lẽ người Hikaru-san mang về nhà là......"


Những người khác cũng đều bừng tỉnh, nhưng là, sẽ có sự trùng hợp như vậy sao? Lại nói, Hikaru tựa hồ cũng chưa từng thấy Yuuya a.


Đều nói rồng sinh chín con, mỗi người đều bất đồng.


Những lời này ở nhà Asahina, được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.


Mười ba anh em nhà Asahina, tuy rằng là cùng một mẹ, nhưng tính cách và sở thích lại không giống nhau, hơn nữa là trời nam biển bắc bất đồng.


Từ nghề nghiệp của từng người bọn họ liền có thể thấy được một chút, ví dụ, Asahina Hikaru, người này là người hành xử khác người nhất trong các anh em.


Bởi vì sở thích là viết tiểu thuyết, hơn nữa là tiểu thuyết hắc ám, cho nên thường xuyên trang điểm thành nữ nhân để ra vào các nơi hắc ám, tìm kiếm tư liệu sống.


Đồng thời, Asahina Hikaru cũng là một người cực kỳ chú ý sinh hoạt.


Phòng của hắn, cho dù là hàng năm không ở nhà, cũng bố trí giống như là phòng của quý công tử Châu Âu thế kỷ mười tám, giá sách sạch sẽ, tấm màn màu vàng nhạt, giường lớn chạm khắc hoa.


Đặc biệt là cái giường lớn kia, giá trị mười vạn tiền Mỹ, do chuyên gia định chế, từ Châu Âu vận chuyển lại đây.


Bởi vì cái giường này, Hikaru liền là người phá của nhất trong các anh em, không ai sánh bằng.


Hiện tại trên giường lớn đó, một người đang nằm, giữa giường lớn mềm mại sạch sẽ, một thân ảnh mảnh khảnh, lẳng lặng ngủ say trên đó.


Wataru vừa thấy đến người nọ, liền nhịn không được mà kinh hô một tiếng "Là anh Yuuya......"


Hikaru vươn ngón trỏ đặt ở trên môi "Nhỏ giọng thôi, đừng đánh thức tiểu thiên sứ của ta."


Những người còn lại thật sự theo bản năng mà ngừng lại hô hấp, khắc chế tiếng hít thở dồn dập của chính mình.


Tới lúc này, mọi người đều nhịn không được mà muốn tán đồng lời Hikaru nói, bởi vì bộ dáng người này lẳng lặng nằm ở trên giường ngủ, thật sự rất giống thiên sứ......


Một đầu tóc đen nhu thuận rối tung trên khăn trải giường màu trắng gạo, khuôn mặt nhỏ tinh xảo giống như búp bê sứ thể hiện ra sự an tĩnh, bởi vì trong phòng thực ấm áp, cho nên trên mặt mang theo chút đỏ ửng, khuôn mặt nhỏ hồng hồng.


Thời điểm cả người chìm trong giường lớn, quả thực làm người mềm lòng.


Tâm trạng lo lắng cả một buổi trưa của Ema rốt cuộc buông xuống.


Louis cũng đồng dạng thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn khẩn trương đã lâu, sợ thiếu niên xảy ra cái gì ngoài ý muốn, như vậy khả năng hắn sẽ tự trách cả đời.


Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Yuuya cư nhiên sẽ bị Hikaru mang về nhà.


Ukyo hướng ra ngoài chỉ chỉ, ý bảo mọi người đi ra ngoài nói chuyện, đại khái tất cả mọi người đều không hy vọng đem thiếu niên đang ngủ say đánh thức đi.


"Anh Hikaru, anh nhận thức Yuuya như thế nào vậy, còn đem em ấy mang về nhà?" Subaru nghi hoặc hỏi.


Hikaru lắc lắc đầu "Anh không quen biết Yuuya."


"Nói bậy, anh rõ ràng còn đem người mang về phòng." Yusuke nói.


"Ai nha, mặc kệ em ấy là ai, em ấy chính là tiểu thiên sứ anh mang về, liền tính các em là em trai, anh cũng sẽ không nhường cho các em đâu ~" Hikaru cầm lấy một sợi tóc đặt ở trong tay thưởng thức, mang theo ý cười nói.


Ukyo có chút đau đầu đè đè cái trán "Em ấy chính là Yuuya, Hikaru em gặp em ấy ở nơi nào vậy?"


Nghe xong lời này, ý cười của Hikaru lớn hơn nữa "Nguyên lai em ấy chính là em trai chúng ta, đây là duyên phận trong truyền thuyết nha ~ không nghĩ tới tiểu thiên sứ em coi trọng cư nhiên là em trai~"


Subaru có chút kinh ngạc nhìn Hikaru "Cái gì mà coi trọng? Anh Hikaru có ý tứ gì vậy?"


"Chính là ý tứ ở trên mặt chữ." Hikaru chớp chớp mắt, hiển nhiên không nghĩ trả lời rõ vấn đề này.


"Anh Hikaru!"


Biết hành vi của mình chọc giận các anh em, nhìn sắc mặt các anh em mang theo sắc thái tức giân, Hikaru đành phải nghiêm túc trả lời "Thời điểm anh mới vừa về nhà vào buổi chiều, liền thấy tiểu thiên sứ ngủ say ở dưới cái cây lớn bên cạnh chung cư của chúng ta, cho nên, anh đành phải ôm em ấy về nhà ~"


Hắn khi đó vừa mới xuống máy bay, cả người mệt mỏi dẫn theo một đống hành lý, chỉ nghĩ về đến nhà ngủ một giấc, không nghĩ tới dư quang đảo qua, liền phát hiện kinh hỉ này dưới tán cây.


Thật là kinh hỉ, cái nhan sắc ngủ say kia cứ như vậy mà đâm vào mắt hắn, khi hắn phản ứng lại, thế nhưng không khắc chế được mà bế thiên sứ đang ngủ say kia lên, trực tiếp mang về nhà.


Tùy tiện ở trên phố nhặt được một người liền mang về nhà, nếu là trước kia, đánh chết hắn cũng không tin có một ngày hắn sẽ làm ra loại chuyện này.


Nhưng hắn chính là làm, lại còn có tính trẻ con mà cùng các anh em thảo luận về sự sở hữu thiên sứ.


Ema đi đến trước mặt Hikaru, khom lưng, tỏ vẻ cảm tạ "Cảm ơn anh, Hikaru-san, nếu không có anh, Yuuya có khả năng......"


Hikaru đánh gãy lời nói Ema "Để nữ hài tử khom lưng không phải là chuyện thân sĩ nên làm, bất quá, anh còn muốn nói, em không cần biểu đạt cảm tạ với anh, bởi vì, đây là chuyện anh tự nguyện làm, hơn nữa...... Anh cũng không tính toán đem Yuuya cho em nha ~"


Hikaru nghịch ngợm chớp chớp mắt.


Ema "A?!"


Ukyo "Được rồi, trước tiên đừng nói những cái đó! Louis, em tới nói, hồi nãy Yuuya vì cái gì mà chạy đi?"


Bị gọi đến tên, Louis lập tức đứng thẳng, biểu tình lập tức nghiêm túc lên "Là bởi vì hôn sự của mẹ và Rintaro-san."


Các anh em sửng sốt, có ý tứ gì?


Louis tổ chức ngôn ngữ một chút, chậm rãi mở miệng "Là cái dạng này, vào buổi chiều, em cùng Yuuya nói đến hôn sự của mẹ và Rintaro-san, Yuuya đột nhiên trở nên thực tức giận, nhìn dáng vẻ của em ấy, tựa hồ cũng không hy vọng mẹ và Rintaro-san kết hôn."


Ukyo sửng sốt, hắn không nghĩ tới sẽ nghe được đáp án này "Em là nói, Yuuya phản đối mẹ và Rintaro-san kết hôn sao?"


Masaomi "Vì cái gì?"


Nghe thấy câu trả lời này các anh em đều nghi hoặc quay đầu, nhìn về phía Ema, nghi vấn trong mắt thập phần rõ ràng.


Yuuya không thích Rintaro-san kết hôn sao?


Vấn đề này bọn họ chưa từng nghĩ tới.


Trên mặt Ema mang theo chút ngưng trọng "Em lúc trước vẫn luôn cho rằng, Yuuya hẳn là sẽ tiếp thu, không nghĩ tới......"


Ukyo lập tức liền bắt được mấu chốt trong đó "Em là nói?"


Ema gật gật đầu "Ân, Yuuya trước kia rất dính ba ba, thời điểm mỗi lần ba ba rời nhà, em ấy liền sẽ trở nên rất suy sút, loại tình huống này sau khi trưởng thành đã cải thiện tương đối, em không nghĩ tới em ấy đối với chuyện ba ba kết hôn sẽ phản ứng lớn như vậy."


Ukyo nói tiếp "Có thể là trong khoảng thời gian ngắn không thể thích ứng đi, chờ thêm mấy ngày, mẹ cùng Rintaro-san sẽ trở lại, tin tưởng anh, mẹ rất dễ ở chung."


Các anh em khác cũng phụ họa.


Tuy rằng Miwa không thể xem như là một người mẹ xứng chức, nhưng bà thật sự là một nữ nhân không tồi.


Ema cau mày, lo lắng trên mặt cũng không có hạ thấp bớt, "Chỉ mong thế....."


Chỉ hy vọng, đến lúc đó sẽ không xuất hiện sai lầm nào.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương