"Chị....... Vì cái gì mà chị lại không để ý tới tôi?" Thiếu niên có tóc màu hồng nhạt tóc hơi hơi cúi đầu, thanh âm rõ ràng là thập phần suy sút.


Ema hoảng sợ, vội vàng xua tay "Ai, không phải, chị cũng không có......"


"Không có? Kia vì cái gì chị lại không nhìn tôi, thời điểm tôi biết trong nhà muốn tới một cchị gái, chờ đợi đã rất lâu, chỉ cần nghĩ đến sẽ có một chị gái ôn nhu đáng yêu, liền cảm thấy trong lòng tràn ngập hạnh phúc......" Thanh âm mang theo từ tính, thập phần có lực dụ hoặc.


Ema đầy mặt đỏ bừng, tựa hồ không nghĩ tới em trai này sẽ nói như vậy "Chị, chị cũng thế, nơi này thực tốt, các anh em cũng thực tốt, chị, chị cũng thực thích......"


Thiếu niên bên kia cũng không có nói tiếp.


Ema sửng sốt, có chút hoảng loạn, làm sao bây giờ, bởi vì cô vô ý thức xem nhẹ cho nên Fuuto thương tâm sao?


Đầu vai thiếu niên hơi hơi run rẩy, Ema lo lắng đi lên trước "Không có việc gì đi......"


"Ha ha ha ——" đôi tay ôm bụng, Asahina Fuuto cười đến mức hai mắt đều đẫm lệ "Cô thật là dễ lừa, tôi chỉ tùy tiện nói cô liền thật sự tin sao?"


"Ai?! Em, em vừa mới......"


Ánh mắt khinh thường nhìn qua, khóe miệng Fuuto hơi câu lên "Không sai nha ~ tôi vừa mới là ~ giả bộ ~ ~"


Ema ngây ngẩn cả người, cô đi vào cái nhà này lâu như vậy, lần đầu tiên gặp gỡ loại thái độ này.


Lúc trước, anh em nào cũng yêu quý chào đón cô, có thái độ tốt đẹp. Lại không có nghĩ đến, hôm nay lần đầu tiên gặp mặt Fuuto lại sẽ lộ ra loại địch ý này


Hoàn toàn là khinh miệt không che dấu.


Kia căn bản không phải là Fuuto thường xuyên xuất hiện trong màn hình TV, quả nhiên, hiện thực cùng lý tưởng là có chênh lệch đi, không biết như thế nào, Ema đột nhiên nghĩ đến cái này.


Hắn chán ghét cô, cô cũng không để ý, ai cũng không thể làm tất cả mọi người đều thích mình, điểm này Ema đã tự mình hiểu lấy từ rất lâu rồi.


Nghĩ đến đây Ema bình tĩnh lại "Ngượng ngùng làm em chê cười rồi, thanh âm em nói chuyện quá lớn, Yuuya sẽ bị em đánh thức mất."


Fuuto sửng sốt, tựa hồ không nghĩ tới nữ nhân này sẽ bình tĩnh như vậy, hoàn toàn không có bị trêu chọc đến mức thẹn quá thành giận, giống như là cảm giác nguyện vọng thất bại, ngực đầy khí giận.


Bên kia giường phát ra một tiếng vang nhẹ nhàng, hai người đồng thời quay đầu qua, Yuuya đã đứng dậy, vừa muốn xốc chăn đi xuống giường.


Ena vội vàng đi tới, đỡ Yuuya "Không có việc gì đi, em muốn làm cái gì sao? Trước tiên nghỉ ngơi một chút tương đối tốt hơn nha."


Yuuya bật cười "Chị, em không có yếu như vậy, em chỉ là muốn đi WC."


Fuuto tiến lên, đỡ bên kia người Yuuya "Nếu là đi WC, đương nhiên vẫn là từ đồng dạng là nam tính tôi dẫn cậu ta đi thì tốt hơn."


Thân thể Yuuya cứng đờ, nhíu mày, thập phần không thích ứng khi một cánh tay bị một nam tính chộp lấy nắm trong tay.


Fuuto hiện tại cũng không có địch ý, tuy rằng không biết hắn có lòng tốt như vậy là vì cái gì, nhưng giáo dưỡng của Yuuya lại nói với cậu, không thể làm ra chuyện không lễ phép là ném hắn ra.


Nhưng thật ra Ema biết thói quen của em trai mình, đem hơn nửa thân thể Yuuya áp lên người mình "Để chị tới là được rồi, liền không cần phiền toái Fuuto-kun."


Mới vừa nhìn đến hai người lảo đảo lắc lư, Fuuto nhíu mày nhịn không được tiến lên hỗ trợ, người này là không biết tốt xấu sao? Hắn cũng không so đo hiềm khích trước đây mà đi lên hỗ trợ cư nhiên còn bị ghét bỏ?


"Đừng dong dài, cậu như vậy có thể tự đi sao, tôi thấy cậu vào được buồng vệ sinh liền ngã xuống đi." Không lưu tình chút nào mà trào phúng.


Ema không có phản bác, hắn nói như vậy cũng có điểm đúng.


Yuuya thoạt nhìn tuy rằng nhỏ nhỏ gầy gầy, nhưng tốt xấu gì cậu vẫn là có trọng lượng của một nam sinh, chỉ dựa vào Ema là có chút cố hết sức.


Trên mặt Yuuya ẩn ẩn treo lên vài cái hắc tuyến "Cái kia...... Một mình em thật sự có thể, em chỉ là choáng váng đầu, không phải té gãy chân a, chị!"


Trên mặt Ema là sự cự tuyệt kiên định "Lần trước em ở phòng tắm cũng có thể té ngã, lần này nói cái gì thì chị cũng sẽ không để em ở một mình đâu!"


Yuuya "......."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương