Biến Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Đam Mỹ
-
13: Cô Mới Thật Sự Là Tên Hề
Cuối cùng, Ngô Đại Hoa dùng dằng bỏ đi vì bị Phàn Quỳnh chọc tức.
Thẩm Tư Niên xoa đầu cô, cười nói: “Không ngờ Tiểu Hoàng Oanh của tôi lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy đấy.
”“Cô ta mắng tôi còn không cho phép tôi đáp trả sao?”“Tất nhiên là có thể rồi, người phụ nữ của tôi muốn làm gì cũng được.
” Thẩm Tư Niên dịu dàng vén tóc mai ra sau tai cho Phàn Quỳnh, ánh mắt hơi tối đi, nụ cười càng lúc càng nguy hiểm: “Thế nên chuyện Quý Hải Tân rốt cuộc là sao?”Cảm nhận được khí lạnh toát ra từ người Thẩm Tư Niên, Phàn Quỳnh vội vàng lắc đầu nói: “Anh tin tôi đi, tôi không hề thích anh ta.
”Cô không biết gút mắc giữa nguyên chủ và cậu Quý này sâu thế nào, nhưng nhìn phản ứng của anh ta thì chắc chắn anh rằng ta có quen nguyên chủ.
Có lẽ thật sự giống như lời những mà lúc nãy cô thiên kim kia đã nói, nguyên chủ quấn lấy cậu Quý để cầu xin thứ gì đó nhưng không được.
Nếu cô nói mình không biết cậu Quý mặc dù là nói thật nhưng đứng ở địa vị của Thẩm Tư Niên mà nói, chỉ tiện tay đi điều tra cũng biết quan hệ giữa hai người chẳng hề tầm thường, đến lúc đó lại càng không thể nào giải thích rõ ràng được.
Chẳng thà dứt khoát nói thẳng cô không thích Quý Hải Tân cho xong, dù gì nguyên chủ cũng không hề thích anh ta, cô không hề nói sai.
Thẩm Tư Niên nhìn sâu vào mắt Phàn Quỳnh, dường như muốn nhìn thấu tận đáy lòng cô, một lát sau mới nở nụ cười rạng rỡ: “Tất nhiên là tôi tin tưởng em rồi.
”Phi! Có quỷ mới tin chuyện ma quỷ của anh ta.
Quý Chấn Đông bước lên nở nụ cười nịnh nọt Thẩm Tư Niên: “Tam gia, Hải Tân ngu dốt, lúc trước đã có suy nghĩ không nên có đối với cô Phàn đây, vừa nãy tôi đã dạy dỗ nó rồi.
Quý mỗ bảo đảm sau này nó sẽ không quấy rầy cô Phàn nữa, mong Tam gia thứ lỗi.
”Thẩm Tư Niên giơ ly rượu lên, chủ động mời ông ta một ly: “Hôm nay là tiệc mừng thọ của hội trưởng Quý, chắc chắn Thẩm mỗ phải nể mặt hội trưởng rồi.
” Nói xong, hắn uống cạn ly rượu.
Thấy Thẩm Tư Niên phản ứng như vậy, Quý Chấn Đông mừng rỡ cười lớn, ông ta cũng ngửa cổ uống cạn ly rượu.
“Tam gia, chuyện lô hàng kia…”Thẩm Tư Niên giơ tay ngắt lời Quý Chấn Đông rồi quay sang nhìn Phàn Quỳnh.
“Tôi đi bàn chút chuyện.
” Hắn nhéo gương mặt bóng loáng của Phàn Quỳnh, ánh mắt đầy cưng chiều: “Nếu em chán quá thì đi ăn chút gì đi.
”“Vâng.
” Phàn Quỳnh ngoan ngoãn gật đầu, cô chỉ ước gì càng cách xa Thẩm Tư Niên càng tốt.
“Ngoan lắm, về nhà sẽ thưởng cho em.
” Thẩm Tư Niên khom người xuống, ghé sát vào tai cô hạ giọng mà nói, chẳng biết vô tình hay cố ý mà hơi thở ấm nóng ấy lại phả vào lỗ tai Phàn Quỳnh.
Nhìn cô trợn trừng trừng hai mắt, hắn càng cười vui vẻ hơn.
Đồ lưu manh!Phàn Quỳnh thầm nghĩ rồi bịt tai xoay người rời đi.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook