Bảy Lần Thất Thân Của Tô Phá Nguyệt
-
Chương 62: Sắc dụ
Vừa đẩy cửa vào hắn đã thấy một thân ảnh trắng như tuyết dưới ánh đèn vàng của căn phòng, nàng hình như là vừa bước từ phòng tắm ra, trên người quấn một chiếc khăn tắm vừa đủ che phần thân trên và nửa phần đùi, chiếc khăn bó chặt khiến cho chỗ cần lộ thì lộ ra hết, làn da nàng ửng đỏ, mái tóc còn ráo ướt, đôi mắt có vài phần đen láy hình như rất kinh ngạc khi thấy sự xuất hiện của hắn ở đây.
Hắn đứng sững ngay tại chỗ, thần hồn vẫn còn lơ lửng trên tuốt chín tầng trời xanh, hắn ngập ngùng vừa định lên tiếng thì đã bị nàng chặn lời, giọng nói thanh thoát không có nửa điểm vội vàng hay tức giận, chỉ đơn thuần là có chút vui vẻ:
" Đợi một chút. "
Nói rồi nàng xoay người vào phòng, lúc này hắn mới chậm rãi cúi đầu xuống nhìn thân dưới của mình, thở dài một cái rồi lấy tay vỗ vỗ nó như đang an ủi, vẻ mặt đặc biệt thương tiếc.
Chưa đầy năm phút sau, nàng đã trở ra. Trên người là một bộ váy liền thân màu tím nhạt. Mái tóc đã được sấy sơ qua nhưng vẫn còn chút ẩm ướt. Bộ đồ tuy không hở hang là bao những vẫn không thể khiến hắn ngừng liên tưởng về hình ảnh lúc nãy, thậm chí bộ này còn có sức hút mãnh liệt hơn cả cái khắn tắm trắng kia, quả thật anh hùng khó qua ải mỹ nhân...
Nàng dẫn hắn qua bàn ăn, trên bàn có đầy đủ tất cả mọi thứ từ nến, rượu vang cho đến thức ăn. Hắn nhìn một bàn trước mặt rồi lại nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng là đặt mắt lên nàng, trong lòng bỗng có cảm giác muốn làm chuyện xấu, nghi hoặc lên tiếng:
" Cái này... hình như không giống với cuộc họp cho lắm."
Nghe hắn nói nàng vui vẻ cười, nhàn nhã đáp trả:
" Chẳng phải là đã có người rồi sao, hiện tại anh muốn họp gì mà chẳng được."
Hắn không nhanh không chậm chuyển sang vấn đề khác:
" Tô tổng hình như không sợ khi có đàn ông lạ vào nhà. "
Nàng lại tỏ ra thần bí câu dẫn, người chúi về phía trước, giọng nói cực kỳ khiến người khác nảy sinh hiểu lầm:
" Sợ anh ăn tôi sao?! "
Hắn khẽ nhíu mày, phun ra một câu chẳng nóng chẳng lạnh:
" Có khả năng."
Rồi hắn đưa tay lên cổ nới lỏng chiếc cà ravat ra một chút, cực kỳ quy tắc cầm dao nĩa lên cắt miếng thịt bò trước mặt ra thành từng khối vuông vức. Nàng nhìn thấy động tác của hắn cũng không dài dòng gì thêm, bắt đầu cầm dao nĩa lên chậm rãi cắt thịt.
Khung cảnh tĩnh lặng như thế này thật sự rất hài hoà khó thấy. Nàng bắt đầu lên tiếng về chuyện hợp tác giữa hai bên, hắn cũng rất phối hợp, giữa hai người chẳng thể tìm ra điểm gì bất đồng tương xứng, cứ như thể sinh ra là đã dành cho nhau.
Rất may mắn cho hắn là xuyên suốt trong cuộc nói chuyện của hai người, tiểu đệ của hắn đã có dấu hiệu hạ hoả tuy nhiên sau khi nhìn thấy hành động liếm môi sau khi ăn của nàng thì quả thực hắn đã không nhịn nổi, người đàn ông mặt lạnh nào đó đã trực tiếp lên tiếng:
" Cô... muốn ngủ với tôi không?!"
Tiếng đầu tiên của hắn đã làm cho nàng chú ý tuy nhiên sau khi nghe xong đoạn phía sau thì mất gần ba phút nàng mới định nghĩa được câu nói của hắn, phản ứng đầu tiên của nàng chính là:
" Xin lỗi, tôi chỉ hứng thú với mối quan hệ lấy hôn nhân làm tiền đề mà thôi. "
Chưa kịp để hắn tiếp lời nàng đã nhanh chóng bồi thêm câu sau:
" Anh có muốn ngủ với tôi không?!"
Hắn đứng sững ngay tại chỗ, thần hồn vẫn còn lơ lửng trên tuốt chín tầng trời xanh, hắn ngập ngùng vừa định lên tiếng thì đã bị nàng chặn lời, giọng nói thanh thoát không có nửa điểm vội vàng hay tức giận, chỉ đơn thuần là có chút vui vẻ:
" Đợi một chút. "
Nói rồi nàng xoay người vào phòng, lúc này hắn mới chậm rãi cúi đầu xuống nhìn thân dưới của mình, thở dài một cái rồi lấy tay vỗ vỗ nó như đang an ủi, vẻ mặt đặc biệt thương tiếc.
Chưa đầy năm phút sau, nàng đã trở ra. Trên người là một bộ váy liền thân màu tím nhạt. Mái tóc đã được sấy sơ qua nhưng vẫn còn chút ẩm ướt. Bộ đồ tuy không hở hang là bao những vẫn không thể khiến hắn ngừng liên tưởng về hình ảnh lúc nãy, thậm chí bộ này còn có sức hút mãnh liệt hơn cả cái khắn tắm trắng kia, quả thật anh hùng khó qua ải mỹ nhân...
Nàng dẫn hắn qua bàn ăn, trên bàn có đầy đủ tất cả mọi thứ từ nến, rượu vang cho đến thức ăn. Hắn nhìn một bàn trước mặt rồi lại nhìn xung quanh một lượt, cuối cùng là đặt mắt lên nàng, trong lòng bỗng có cảm giác muốn làm chuyện xấu, nghi hoặc lên tiếng:
" Cái này... hình như không giống với cuộc họp cho lắm."
Nghe hắn nói nàng vui vẻ cười, nhàn nhã đáp trả:
" Chẳng phải là đã có người rồi sao, hiện tại anh muốn họp gì mà chẳng được."
Hắn không nhanh không chậm chuyển sang vấn đề khác:
" Tô tổng hình như không sợ khi có đàn ông lạ vào nhà. "
Nàng lại tỏ ra thần bí câu dẫn, người chúi về phía trước, giọng nói cực kỳ khiến người khác nảy sinh hiểu lầm:
" Sợ anh ăn tôi sao?! "
Hắn khẽ nhíu mày, phun ra một câu chẳng nóng chẳng lạnh:
" Có khả năng."
Rồi hắn đưa tay lên cổ nới lỏng chiếc cà ravat ra một chút, cực kỳ quy tắc cầm dao nĩa lên cắt miếng thịt bò trước mặt ra thành từng khối vuông vức. Nàng nhìn thấy động tác của hắn cũng không dài dòng gì thêm, bắt đầu cầm dao nĩa lên chậm rãi cắt thịt.
Khung cảnh tĩnh lặng như thế này thật sự rất hài hoà khó thấy. Nàng bắt đầu lên tiếng về chuyện hợp tác giữa hai bên, hắn cũng rất phối hợp, giữa hai người chẳng thể tìm ra điểm gì bất đồng tương xứng, cứ như thể sinh ra là đã dành cho nhau.
Rất may mắn cho hắn là xuyên suốt trong cuộc nói chuyện của hai người, tiểu đệ của hắn đã có dấu hiệu hạ hoả tuy nhiên sau khi nhìn thấy hành động liếm môi sau khi ăn của nàng thì quả thực hắn đã không nhịn nổi, người đàn ông mặt lạnh nào đó đã trực tiếp lên tiếng:
" Cô... muốn ngủ với tôi không?!"
Tiếng đầu tiên của hắn đã làm cho nàng chú ý tuy nhiên sau khi nghe xong đoạn phía sau thì mất gần ba phút nàng mới định nghĩa được câu nói của hắn, phản ứng đầu tiên của nàng chính là:
" Xin lỗi, tôi chỉ hứng thú với mối quan hệ lấy hôn nhân làm tiền đề mà thôi. "
Chưa kịp để hắn tiếp lời nàng đã nhanh chóng bồi thêm câu sau:
" Anh có muốn ngủ với tôi không?!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook