Công pháp phòng ngự chắc chắn là không nằm trong diện xem xét. Bây giờ hắn còn đang rất hận năng lực phòng ngự của mình sao lại mạnh như vậy đây này. Nó khiến cho việc cường hoá năng lượng của hắn càng ngày càng khó.

Sức mạnh của một người có tính tổng thể. Ngươi không thể sức như trâu mà cơ thể lại như gà luộc được, điều này rất không hợp lý lẽ. Một cơ thể yếu ớt sẽ không thể có sức mạnh khổng lồ!

Ngươi có sức mạnh khổng lồ có nghĩa là cơ thể ngươi cũng siêu mạnh, điều này phụ thuộc lẫn nhau và không thể tồn tại độc lập được.

Ít nhất đối với luyện thể hoặc Thể Tu thì là như vậy.

“Pháp hệ chức nghiệp” công cao da mỏng lại là trường hợp khác.

Đã có công pháp khinh công nhưng Bạch Đông Lâm vẫn còn thiếu võ kỹ. Nghĩ đến lần trước dùng “Đại Lực Ngưu Ma Quyền” mà ngay cả da sói còn chẳng đánh rách được, mặt mo của hắn cũng muốn ném tới tận cuối chân trời luôn rồi.

Lần này, hắn phải tìm ra một võ kỹ có tính sát thương cực lớn mới được!

Bạch Đông Lâm lấy hết mấy quyển võ công ra ngoài. Đầu tiên là loại bỏ những môn sử dụng vũ khí, mấy thứ như cận chiến, giáp lá cà vẫn phù hợp với hắn hơn. Xét cho cùng thì đánh tay đôi là nguy hiểm nhất, cũng dễ bị thương nhất.

Hắn lật từng quyển Quyền, Chưởng, Cước ra xem nhưng vẫn chưa hài lòng, độ sát thương còn chưa đủ.

Ngay khi Bạch Đông Lâm định thỏa hiệp, tùy tiện lấy chọn đại thì ánh mắt lại thoáng nhìn thấy một quyển thư tịch bìa đen thui đầy bụi bặm nằm trơ trọi trong góc.

Trực giác mách bảo, hơn nữa theo lẽ thường thì đây chắc chắn là một võ kỹ siêu trâu bò!

Sau khi lau sạch bụi bặm thì Bạch Đông Lâm nhìn thấy ba chữ đằng đằng sát khí.

Sau khi lau sạch bụi bặm thì Bạch Đông Lâm nhìn thấy ba chữ đằng đằng sát khí: “Thất Thương Quyền” đập vào mắt.



Một khi luyện Thất Thương, tất sẽ bị thương bảy phần.

Đầu tiên là tự tổn thương mình sau đó mới đả thương kẻ địch.

Chỉ một cái liếc mắt là bốn chữ “tự tổn thương mình” đã lập tức thu hút được sự chú ý của Bạch Đông Lâm, khiến hắn phải đọc nó cẩn thận hơn.

Tổn hại tim, tổn thương phổi, hủy hoại ruột gan. Lá lách tách rời, tinh khí hao hụt, tâm tư bàng hoàng.

Tam Tiêu* đồng loạt đảo ngược, kinh mạch đứt đoạn.

*Tam Tiêu là cách gọi của Đông Y, thượng tiêu là lưỡi, thực quản, tim phổi; trung tiêu là dạ dày; hạ tiêu là ruột non, ruột già, thận và bàng quang.

Dùng kình khí chấn động khiếu huyệt, dùng chấn động của khiếu huyệt để khơi thông linh khí thiên địa, cưỡng ép nạp khí vào cơ thể.

Đảo ngược kinh mạch, linh khí đi qua các huyệt Thái Dương Tiểu Tràng Kinh, Thủ Thái m Phế Kinh, Thủ Quyết m Tâm Bào Kinh trên cánh tay để thi triển ra công kích vượt xa phàm tục rất nhiều!

Càng đọc kỹ thì Bạch Đông Lâm càng cảm nhận được sự kỳ diệu và mạnh mẽ của bộ võ kỹ này. Thế mà nó lại có thể dùng thân thể phàm nhân để cưỡng chế lợi dụng linh khí thiên địa!

Tất nhiên những đòn công kích sử dụng linh khí thiên địa sẽ vượt xa so với võ giả phàm tục.

Đáng tiếc là khi sử dụng võ kỹ này, nhẹ thì sẽ khiến kinh mạch đứt đoạn mất hết võ công, nặng thì chết ngay tại chỗ!

Đây là một võ kỹ liều mạng, nó chỉ có giá trị sử dụng khi cần tìm một đường sống trong tuyệt cảnh.



Chẳng trách nó bị ném vào trong góc, phủ đầy bụi bặm. Với địa vị hiện tại của Bạch gia thì khó có thể xảy ra khốn cảnh cần lấy mạng đổi mạng như vậy.

Nhưng chắc chắn võ kỹ này đã đóng một vai trò không thể xoá nhoà trong buổi đầu thành lập Bạch gia.

Lần này đúng là hắn đã nhặt được một bảo vật rồi!

Môn võ kỹ này thật sự là được sáng tạo riêng cho hắn mà!

Tiếp theo phải nói đến là tính sát thương của võ kỹ này. Tác dụng phụ của việc dẫn linh khí thiên địa nhập thể chính là tàn phá thân thể, điều này rõ ràng đã thỏa mãn được điều kiện phát động “đảo ngược tổn thương”.

Hình như Bạch Đông Lâm đã nhìn thấy một làn sóng cường hóa năng lượng siêu bự đang vẫy gọi mình.

Bạch Đông Lâm hài lòng thỏa dạ cầm ba quyển bí tịch bước ra khỏi Võ Các, hắn đang rất nóng lòng muốn dùng thử xem sao.

Mấy lão đầu tử trong viện còn đang chìm đắm trong thế giới của mình, Bạch Đông Lâm đi ra mà cũng chẳng có ai thèm liếc mắt đến, thật sự coi nơi này như là viện dưỡng lão mà!

Hắn lắc đầu tự rời đi, trở lại Thanh U Tiểu Trúc.

Trong sân viện phủ một lớp tuyết thật dày, Bạch Đông Lâm không để ý mà lấy “Bạch Ngọc Tôi Thể Quyết” ra. Hắn đã đạt đến Luyện Thể viên mãn nên tất nhiên là chuyện trùng tu sẽ dễ như ăn cháo.

Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng trên mặt đất, thôi động khí huyết cùng khí kình rồi vận chuyển dựa theo một lộ tuyến rất huyền ảo.

Khi bắt đầu vận chuyển công pháp cũng là lúc khí huyết toàn thân chấn động khiến thân nhiệt tăng cực nhanh, cả sân viện giống như đang bước vào mùa hè.

Tuyết đọng trên mặt đất nhanh chóng tan chảy rồi tụ lại thành một dòng suối nhỏ chảy róc rách trong tiểu viện.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương