[Ân Tôn] Cộng Quân Thử Dạ Tu Trầm Túy
Chương 7: 7: Trên Thế Giới Này Thực Sự Có Thần Thú Sao


Nghe qua thì đây là việc mà quý công tử của Bạch viên ngoại sẽ làm theo sao? Sự thực chứng minh, Bạch Ngọc Đường là một hảo tiểu công, bởi vì Ân Hậu là ngoại công của Triển Chiêu, cho nên hắn, hoàn toàn làm theo yêu cầu kia.
Thế nhưng....!Ân Hậu và Thiên Tôn nhất tề sờ cằm, sấm sét đánh người trong tưởng tượng đâu a? Bạch Ngọc Đường đứng như vậy lại càng giống trích tiên thay trời hành đạo.

Hai vị võ lâm chí tôn thật là tiếc nuối, nhất là thiên tôn, nhiều năm như vậy, ngay cả chuyện cười của Ân lão quỷ và Thiên Tôn đều thấy được, vì sao không thể thấy chuyện cười của đồ đệ nhà mình?
Bàng Dục ở một bên nói thầm với Bao Duyên: "Ngân Yêu Vương ngay cả động tác thế nào cũng đều có thể dự đoán trước a?"
Bao Duyên gật đầu: "Mặc dù có Tiểu Tứ Tử, nhưng nghĩ đến Ngân Yêu Vương vẫn cảm thấy thật thần kỳ.

Nếu như hắn ở Khai Phong Phủ, nhất định có thế phá được càng nhiều án tử a"
"Chắc là tất cả án tử đều có thể phá a, hắn có thể biết trước hung thử là người nào" Bàng Dục suy nghĩ một chút, nghĩ không đúng: "Nếu như hắn có thể biết trước ai là hung thủ, thì sao có thể phát sinh hung án a, như vậy không phải sẽ không xảy ra hung án sao?"
"Đúng vậy, nếu như hắn cái gì cũng đều có thể biết trước, vậy hắn có phải thấy một người trên đường liền biết được người kia có phải đi dạo phố hay làm đạo tặc, nhiều hình ảnh tràn vào đầu như vậy, đầu hắn sẽ không nổ sao?"
Mặc dù mọi người đều thấy được chỗ thần kỳ của Tiểu Tứ Tử, nhưng đối với Ngân Yêu Vương trong truyền thuyết kia, ngoại trừ biết hắn suy cho cùng cũng xem như dưỡng phụ của Ân Hậu cùng Thiên Tôn, nhưng hiểu biết về người nọ vẫn rất ít.


Ân Hậu và Thiên Tôn nói Yêu hồ tộc có năng lực biết trước quá mức thần kì, nhưng nếu như Ngân Yêu Vương như vậy, bất luận cái gì đều tiên đoán ra, không chừng ngay cả ngủ cũng ngủ không ngon, có khi ngay cả mình nằm mơ thấy gì cũng đều biết trước hết rồi a.
Bàng Dục càng thái quá: "Hắn sẽ không đến mức giờ nào đi nhà xí, phóng bao nhiêu phân đều biết trước a? Ai!" Vừa dứt lời, mông liền bị trúng một cước.
Bao Duyên trừng hắn: "Hồ ngôn loạn ngữ"
Bàng Dục xoa cái mông: Hắn không phải hồ ngôn loạn ngữ, đều là có căn cứ.

Lại nói tiếp, Tiểu Bao tử đối xử với hắn càng ngày càng bạo lực, còn trẻ tuổi như vậy, đã động chân động tay.
Nghe được hai người bên cạnh nói thầm, Công Tôn lo lắng nhìn về Tiểu Tứ Tử: Tiểu Tứ Tửbây giờ còn nhỏ, năng lực biết trước còn chưa mạnh, rất nhiều chuyện còn cần phải nhờ đến thảy tiền xu các loại mới có thể tìm ra phương hướng, nhưng sau khi lớn lên nếu thực sự như Ngân Yêu Vương vậy, chuyện gì đều có thể tiên đoán, vậy nhân sinh của bé chẳng phải là hoàn toàn không có một chút lạc thú nào?
Ân Hậu cùng Thiên Tôn tự nhiên cũng nghe được Bàng Dục cùng Bao Duyên hai người nói thầm, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Công Tôn, mỉm cười, giải thích: "Kỳ thực Ngân Yêu Vương không phải chuyện của người nào cũng đều biết."
Mọi người nhất tề nhìn về phía hai vị lão giả, Ngân Yêu Vương ngay cả trăm năm ngàn năm sau có bao nhiêu phiên bản Bạch Ngọc Đường cũng đều biết, thì còn có gì không thể biết a?
Ân Hậu suy nghĩ một chút, chậm rãi giải thích: "Năng lực biết trước của Ngân Yêu Vương, kỳ thực bị hạn chế ở một trình độ nhất định"
Mọi người liên tục chớp mắt: Bị hạn chế? Chuyện ngàn năm sau đều có thể biết thì còn có thể bị hạn chế?
"Các ngươi nghĩ xem, người trong thiên hạ này có ngàn ngàn vạn vạn, theo lãnh thổ nhà Tống mà nói, nhân khẩu có hơn bảy ngàn vạn.

Nếu có thể đều biết số phận của mỗi người, đừng nói yêu, ngay cả thần cũng không làm được"
Mọi người không khỏi gật đầu.
Ngoài Tống ra, còn có Khiết Đan, Tây Hạ, ngoài Khiết Đan, Tây Hạ ra, còn có nước khác.

Trời đất là vô cùng vô tận, nếu có thần linh, sợ là dùng hết linh lực của thần, cũng không thể biết rõ huyền bí trong thiên địa.


Cho nên nói, năng lực tiên đoán của Ngân Yêu Vương, đầu tiên chịu sự hạn chế của con người, thứ hai chịu sự hạn chế của thiên địa."
Mọi người suy nghĩ một chút, nghĩ rằng như thế cũng có lý.
"Đối với Ngân Yêu Vương, các ngươi đã đem hắn nghĩ đến quá thần bí.

Hắn có thể xem được một phần thiên cơ, nhưng không phải mạng số của tất cả mọi người đều rõ ràng trong mắt hắn.

Giống như thầy bói bày sạp ở đầu đường, thì hắn thật là có khả năng xem được thiên cơ, nhưng ngươi nếu không đi tới đưa tiền, tìm thầy bói là hắn, hắn cũng chẳng qua là một lão đầu bà sạp tầm thường thôi, sẽ không tùy tiện ngăn cản một người nói ngươi một nén nhang sau sẽ đi nhà xí đại loại vậy." Nói xong lời cuối cùng, Ân Hậu thật sâu liếc nhìn Bàng Dục.

Bàng Dục biết Ân Hậu nghe được lời hắn nói, không khỏi cười khúc khích.
Công Tôn nghe xong thở phào nhẹ nhõm: "Sở dĩ đại bộ phận sự tình Ngân Yêu Vương đều tính ra, không phải nhìn ra được?" Chỉ cần nhìn thấy một người, là có thể thấy được vận số của hắn rồi.
"Trăm năm ngàn năm, nếu nhìn ra, sợ là cũng thành yêu quái a" Thiên Tôn xua tay: "Bất quá cũng không thể kêu tính ra liền tính ra, khả năng gần giống với "Thôi Bối đồ" kia, bất quá bộ tộc của hắn được trời cao ưu đãi, cho nên có thể tính ra.
Ân Hậu quay đầu nhìn hắn: "Tính và thôi (suy ra) không giống với nhau sao?"
"Đương nhiên không giống" Thiên Tôn trả lời nghiêm trang: "Tính là bấm ngón tay, thôi là cầm bút vẽ trên giấy, dựa vào đó suy ra"

Bàng Dục nhịn không được cảm thán: "Ngân Yêu Vương rốt cuộc là có bao nhiêu buồn chắn, mới có thể tính....!thôi ra nhiều phiên bản Bạch Ngọc Đường như vậy?"
"Kỳ thực ta cũng muốn biết, thần thú hậu duệ, rốt cục là thần thú gì, thật sự có thần thú sao?" Bao Duyên chẳng biết từ lúc nào đã cầm bản Sơn hải kinh lật lật, "Có năng lực tiên đoán, ở sông ngòi, còn là khai minh thần thú...."
"Ngươi thật đúng là con mọt sách a" Bàng Dục đem quyển sách kia lấy xuống, "Bên người Ngân Yêu Vương có rất nhiều tiểu hồ ly, nhất định là hồ ly a"
"Hồ ly tinh là yêu tinh, không phải thần thú: "Bao Duyên đoạt lại sách, trừng hắn.
Công Tôn như có điều suy nghĩ: "Hồ ly đích thực không phải, nhưng cửu vĩ hồ phải"
Nghe nói Tây Vương Mẫu có tứ đại thần thú, chia thành cửu vĩ hồ, bạch thố, thiềm thừ và tam túc ô.

Mà cửu vĩ hồ nổi danh trong lịch sử, tựa hồ chì có 2 người.

Một là truyền thuyết được Thượng cổ Hạ tộc Đại Vũ cưới làm vợ Đồ Sơn nữ tử Nữ Kiều, người còn lại, là vương hậu của Thương Trụ - Tô Đắc Kỷ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương